Chương 323:
Chương 323:Chương 323:
Cho nên.. nấu cơm hay nấu cháo đều không biết.
Nhưng Kha Cảnh Dương cảm thấy chuyện này không có vấn đề gì lớn, dù sao ở đơn vị cũng có nhà ăn, về nhà thì có mẹ nấu cho ăn.
Vu Tiếu: ".." Đây là bắt thằng lùn làm tướng quân sao? Cô nói: "Nhưng em nấu ăn không giỏi, đến lúc đó anh đừng có oán em đấy." Cô cũng không bài xích việc nấu nướng. Dù sao... phần lớn thời gian cô đều ăn ở nhà hàng quốc doanh. Một tuần chỉ được nghỉ một ngày mà thôi, ngày đó có thể đến nhà ăn ăn cơm nha. Vu Tiếu nói tiếp: "Nhưng anh phải rửa bát."
"Được." Kha Cảnh Dương trả lời rất dứt khoát.
Sau khi ăn tối xong, Vu Tiếu ngồi nghỉ ngơi, còn Kha Cảnh Dương thì dọn dẹp bàn bếp, sau đó đi rửa bát. Vu Tiếu ngồi nghỉ một lúc rồi lượn vào bếp xem xét, cô sợ Kha Cảnh Dương dọn không sạch.
Nhưng rõ ràng là Vu Tiếu đã nghĩ nhiều rồi, Kha Cảnh Dương dọn dẹp cực kỳ sạch sẽ ngăn nắp.
Vu Tiếu: "Không tệ nha, em đi tắm đây, nước nóng trong nồi mỗi người một nửa."
Kha Cảnh Dương: "Anh không cần dùng nước nóng, em dùng hết đi, anh đến nhà tắm nam ở phòng tiếp khách tắm."
Vu Tiếu nghe vậy, tuy cô không biết nhà tắm nam ở phòng tiếp khách trông thế nào, nhưng cô biết phòng tắm nữ ở nơi đó, tắm ở đó quả rất tiện, chỉ ngặt nỗi không có nước nóng. Nhưng Kha Cảnh Dương có thể tắm bằng nước lạnh, anh cảm thấy tắm ở đó thoải mái hơn so với tắm ở nhà.
Vu Tiếu: "Vậy anh đi đi."
Kha Cảnh Dương về phòng lấy quần áo: "Anh đi đây."
Kha Cảnh Dương ra khỏi nhà, lúc đi ngang qua nhà bên cạnh thì gặp Thi Cần: "Phó doanh trưởng Thi cũng đi tắm hả?" Anh thấy Thi Cần xách theo thùng nước, bên trong có quần áo.
Thi Cần: "Ừ, tắm ở bên đó tiện hơn. Cậu ăn cơm chưa? Tối nay nhà cậu ăn gì vậy? Mùi thơm đó cứ thoang thoảng mãi."
Kha Cảnh Dương: "Ăn xong rồi, ăn cháo."
Hai người vừa nói vừa đi về phía phòng tiếp khách của đơn vị.
Vu Tiếu ở nhà tắm cho nên tắm rất nhanh. Sau khi tắm xong, cô giặt nội y trước rồi phơi trong nhà. Sau đó cho áo quần mặc ngoài vào thùng nước, chờ lát nữa ra ngoài giặt. ...
Khi Kha Cảnh Dương tắm xong và về nhà, anh thấy Vu Tiếu ngồi trong sân, bên cạnh đặt một thùng quần áo, anh sửng sốt: "Đồng chí Vu Tiếu, em định chờ anh giặt quần áo cho em sao?"
Vu Tiếu nhìn anh và nở một nụ cười vô tội. Kha Cảnh Dương: ".." Anh ném quần áo vừa thay xong vào thùng rồi nói: "Anh đi đây."
Vu Tiếu ngơ ngác, động tác của Kha Cảnh Dương quá nhanh, cô chưa kịp nói gì đã thấy anh ném quần áo vào thùng giặt của cô. Nhưng chuyện quan trọng nhất chính là trong quần áo của anh còn có cả nội y nha, cứ vậy giặt chung với quần áo của cô sao? Cô lập tức có chút ghét bỏ.
"Sao vậy?" Kha Cảnh Dương thấy cô nhìn chằm chằm thùng giặt thì lấy làm khó hiểu.
Vu Tiếu nói: "Em đi giặt chung với anh." Cô cảm thấy mặc dù Kha Cảnh Dương dọn dẹp nhà bếp rất sạch sẽ, nhưng chưa chắc anh đã giặt sạch quần áo, dù sao nhìn anh cũng không đáng tin lắm.
Kha Cảnh Dương nhướng mày nói: "Được." Cô tình nguyện giặt áo quần, anh cầu còn không được nữa là, một người giặt sao nhanh bằng hai người được.
Ở chỗ giặt quần áo có không ít người, mọi người đều đến giặt sau khi ăn cơm xong, hoặc là nói, bận cả ngày, đến bây giờ mới có thời gian rảnh đi giặt quần áo. Chẳng qua người đến đây đều là phụ nữ, không thấy người đàn ông nào. Vì vậy khi bọn họ thấy một người đàn ông xách thùng giặt đến thì rất ngạc nhiên.
"Vị đồng chí nam này đến đây giặt quần áo sao?"
"Vị đồng chí nam này là ai vậy?"
"Không phải chứ, vậy mà có người để đàn ông giặt quần áo, lố quá rôi đấy!"
Vu Tiếu không nghe thấy tiếng thì thâm của bọn họ, cô và Kha Cảnh Dương chọn một chỗ trống rồi nói với anh: "Anh đi múc nước, ngâm hết quần áo với xà phòng."
Kha Cảnh Dương: "Không thành vấn đề. "
Quần áo của ai người nấy tự giặt, Vu Tiếu chỉ có ba chiếc, ít hơn của Kha Cảnh Dương, nhưng lại giặt không nhanh bằng anh. Sau khi Kha Cảnh Dương giặt xong đồ của mình thì giúp Vu Tiếu vắt bớt nước.