Chương 360:
Chương 360:Chương 360:
Kha Cảnh Dương khó hiểu nhìn đôi chân của mình, sau đó lại nhìn đôi chân của Vu Tiếu, sau đó hỏi: "Dài hơn chân của em?"
Vu Tiếu không tự chủ được mà tặng cho anh một ánh mắt xem thường.
Kha Cảnh Dương không nhìn được cười: "Anh biết rồi, anh sẽ đi chậm hơn một chút." Chỉ số thông minh của anh cao như vậy, sao có thể không hiểu ý của cô. Chân dài đi nhanh hơn chân ngắn.
Vu Tiếu nghe thấy anh nói như vậy, khóe miệng lập tức cong lên. Cô quay đầu nhìn anh một cái. Sườn mặt của người đàn ông vô cùng cứng rắn và rõ nét. Cho dù không phải là mỹ nam lưu lượng trong giới giải trí như thế hệ sau, nhưng mà không thể phủ nhận được vẻ đẹp trai của gương mặt này. Vu Tiếu thầm nghĩ, cô nhận lời hợp tác kết hôn với anh, có lẽ một nửa chính là bị gương mặt này mê hoặc. Nếu không đẹp, ai lại đồng ý giả kết hôn chứ?
Khi cô thu lại tầm mắt, Kha Cảnh Dương cũng quay đầu qua. Khác với gương mặt nam tính của người đàn ông, gương mặt của người phụ nữ mềm mại hơn. Khuôn mặt của cô rất nhỏ, còn không to bằng một bàn tay của anh, nhưng mà làn da rất trắng, khi cười lên, ánh mắt vô cùng linh động. Cô khác với những người phụ nữ ở thời đại này, khí chất khác nhau, suy nghĩ khác nhau, luôn mang theo một sự nhiệt tình và hoạt bát kỳ lạ. Không thể nghi ngờ, một cô gái như vậy đã chạm phải tâm hồn của anh.
Kha Cảnh Dương cũng thu lại ánh nhìn của mình. Bọn họ là hợp tác kết hôn, từ đầu cô đã không muốn kết hôn, không muốn sinh con. Do đó, anh không tiện xuống tay. Anh là người thuộc phái hành động, có suy nghĩ riêng của mình. Khi anh không muốn kết hôn, cho dù mẹ của anh liên tục thúc giục, anh cũng tuyệt đối sẽ không cầu toàn. Nhưng khi anh có một số suy nghĩ bậy bạ, anh lập tức hiểu rõ suy nghĩ của mình, anh đã bị cô hấp dẫn.
Nhưng mà Kha Cảnh Dương cũng không có hành động gì. Theo tình trạng bây giờ giữa bọn họ, thuận theo tự nhiên mới tốt. Trong quá trình thuận theo tự nhiên, để cô từ từ có thói quen.
"Là nam đồng chí đó."
"Anh ta lại tới giặt quần áo à?"
"Chắc chắn là vậy, buổi trưa nào anh ta cũng tới giặt quần áo."
"Chứ còn gì nữa, không chỉ giặt quần áo của mình, mà còn giặt quần áo của nữ đồng chí, nữ đồng chí đó chắc chắn là vợ của anh ta."
"Anh ta đen đủi thật đấy, cưới phải một người phụ nữ lười biếng. Như thế này mà đặt ở thời trước, chắc chắn sẽ bị chồng bỏ."
Cho dù Vu Tiếu không phải là người mẫn cảm thì cũng cảm giác được ở bên cạnh có người đang chỉ trỏ mình. Nhưng mà cô không hiểu lý do nên cũng không nói gì. Cô và Kha Cảnh Dương tìm một vị trí, sau đó bắt đầu rửa bát.
"Đồng chí, em là vợ của nam đồng chí này đúng không?" Có một chị gái xách theo thùng nước ngồi xuống bên cạnh bọn họ, cũng ngồi xuống rửa bát.
Vu Tiếu liếc mắt nhìn chị gái này một cái, cô gật đầu: "Đúng vậy, chị dâu là?"
Chị gái: " y da, em đúng là vợ của nam đồng chí này nha, em làm vợ của người ta, sao ngày nào cũng để chồng mình đến giặt quần áo thế? Em cũng lười quá đi thôi!"
Vu Tiếu sợ ngây người, ngạc nhiên đến mức không biết nên phản ứng như thế nào. Chờ đến khi cô lấy lại tinh thần, lại nghe thấy một người phụ nữ khác ở bên cạnh nói: "Đúng đó, ngày nào cũng để chồng mình đến giặt quần áo, đúng là không biết xấu hổ."
"Tôi chưa bao giờ gặp người phụ nữ nào lười biếng như vậy."
"Nam đồng chí này thật đen đủi, cưới phải một người phụ nữ như vậy."
Vu Tiếu nghe vậy thì đen mặt, nhưng mà bởi vì người ta không đến trước mặt cô nói rõ tên họ, cho nên cô cũng không thể nhằm vào người ta. Vu Tiếu nói với chị gái này: "Chính là tôi bảo anh ấy tới giặt quần áo đó, thì sao nào? Liên quan gì đến chị?"
Chị gái này cũng ngây người, không ngờ Vu Tiếu sẽ nói như vậy, theo chị ta thì Vu Tiếu hẳn là nên nhận sai, sau đó hứa hẹn tương lai sẽ không như vậy nữa mới đúng chứ? Chị ta lập tức nói: "Người phụ nữ này, cô còn biết xấu hổ không hả?"