Chương 361:
Chương 361:Chương 361:
Vu Tiếu cười, bình tĩnh trả lời: "Người đàn ông của tôi bằng lòng giặt quần áo cho tôi thì liên quan øì tới chị? Chị là người số khổ, trời sinh đã phải làm việc vất vả, cho nên ghen tị với tôi chứ gì?"
Chị gái: "Cô...
Vu Tiếu nhướng mày, đứng lên nói: "Chồng của tôi giặt quần áo cũng thấy vui, nếu chị không phục, vậy thì bảo anh ấy đừng giặt nữa."
Chị gái: "Cô...
Vu Tiếu không thèm nhìn chị ta, cô giục Kha Cảnh Dương: "Chồng à, anh rửa nhanh lên đi, em chờ thôi cũng thấy mỏi rồi này, chân nhữn ra rồi."
Tay của Kha Cảnh Dương run lên, bát trong tay rơi xuống đất lăn vài vòng, cũng may là không rơi vỡ. Cô gái nhỏ này muốn giết người sao, anh bị tiếng gọi chồng của cô dọa mất rồi. Nhưng mà.. Kha Cảnh Dương nhặt bát lên, gương mặt không cảm xúc, nghiêm túc nói: "Vợ à, nếu em mệt thì trở về ngủ đi, anh sắp rửa xong rồi."
Vu Tiếu nghe thấy anh nói như vậy cũng có chút ngạc nhiên. Cô biết với chỉ số thông minh của Kha Cảnh Dương, chắc chắn anh sẽ đáp lại cô, nhưng mà cô không ngờ anh sẽ gọi mình là vợ. Không thể phủ nhận, Kha Cảnh Dương trả lời như vậy khiến cô rất vui vẻ. Vu Tiếu vui vẻ, cô càng không thèm để ý ánh mắt của mấy người phụ nữ kia. Vu Tiếu vui ve tiếp tục kích thích người khác: "Không muốn, em muốn ở đây với anh."
Giọng nói nũng nịu, so với giọng điệu kiêu ngạo vừa rồi, lúc này lại có chút nhõng nhẽo, cho nên tay Kha Cảnh Dương lại run lên, cũng may lần này không làm rơi bát xuống đất, anh nhanh tay lẹ mắt đỡ được. Anh đáp một tiếng: "Anh sắp xong rồi." Ngoài ra không nói gì thêm.
Mấy người phụ nữ vốn muốn nói lý với Vu Tiếu đều dùng ánh mắt không thể tin nổi nhìn Kha Cảnh Dương. Nếu vừa rồi, bọn họ cảm thấy Vu Tiếu là một người phụ nữ lười biếng, vậy thì bây giờ, bọn họ cảm thấy nam đồng chí này không biết cố gắng. Đối với kiểu nam đồng chí không biết cố gắng như vậy, tiếp tục dạy dỗ vợ của anh ta cũng vô dụng. Bởi vì có một loại đàn ông gọi là lỗ tai mềm, ở nhà không có địa vị.
AI...
Mấy người phụ nữ đều thở dài, nhìn Kha Cảnh Dương cao lớn, mặt mũi cũng tốt, không ngờ lại là một tên sợ vợ, đúng là không có tiền đồ. Bọn họ vừa cảm thấy tiếc cho Kha Cảnh Dương, trong lòng vừa cảm thấy chua lòm. Bởi vì có người phụ nữ nào không thích có một người chồng như vậy? Người đẹp trai, công việc tốt, lại thương ( sợ) vợ. Người phụ nữ này gả cho một người chồng như vậy, ban ngày hạnh phúc, buổi tối cũng hạnh phúc nha.
Bởi vì Kha Cảnh Dương phối hợp nên những người phụ nữ đó đều không nói gì nữa, nhưng mà có rất nhiều ánh mắt đánh giá Kha Cảnh Dương và Vu Tiếu.
Chờ Kha Cảnh Dương rửa bát xong, hai vợ chồng trở về nhà, những người phụ nữ yên tĩnh đó lại bắt đầu nhốn nháo, tất cả xúm lại cùng nhau nói chuyện. Trưa hôm đó, Kha Cảnh Dương trở thành người nổi tiếng bị "vợ quản nghiêm" ở trong phòng người nhà.
Hai vợ chồng về đến nhà, Vu Tiếu giơ ngón cái với Kha Cảnh Dương: "Đồng chí Kha, hôm nay anh thể hiện rất tốt, tối nay sẽ nấu canh gà thưởng cho anh."
Phụt... Kha Cảnh Dương cười ra tiếng: "Anh chờ, anh đi dọn bàn ghế và bát đũa trước."
Vu Tiếu: "Được, em đi giặt quần áo." Hôm qua cô tắm xong còn chưa giặt nội y. Vu Tiếu đi vào nhà tắm, cô ngạc nhiên, không nhìn thấy nội y của mình. Cô ngẩn người đi ra khỏi nhà tắm. Cô để quần áo ở đâu nhỉ? Không thể nhớ nổi, Vu Tiếu chỉ có thể đi ra sân chờ Kha Cảnh Dương trở về để hỏi lại.
Kha Cảnh Dương trả bàn ghế ở ngay bên cạnh, cho nên rất nhanh đã về. Anh đang định nói chuyện thì nghe thấy Vu Tiếu hỏi: "Lúc anh giặt quần áo có nhìn thấy quần áo của em ở thùng quần áo khác không?" Cô không dám nói là nội y, xấu hổ chết mất.
Kha Cảnh Dương nhìn cô một cái, sau đó chỉ vào một góc trong sân, ở phía sau sào phơi quần áo. Vu Tiếu nhìn theo, sau đó... Cả người cứng đờ. Bởi vì đã thành thói quen với chuyện Kha Cảnh Dương giặt quần áo ngoài của mình, cho nên lúc sáng thấy quần áo phơi trong sân, cô cũng không nhìn kỹ, bây giờ... Cô có chút mất tự nhiên liếm môi, không cần hỏi cũng biết là ai giặt.