Chương 362:
Chương 362:Chương 362:
Nhưng mà... Trời ơi, có một người đàn ông giặt nội y cho cô, xấu hổ quá đi mất. Đừng nói là một người đàn ông xa lạ, cho dù là cha, em trai hay con trai của mình giặt thì đều rất xấu hổ. Cô nhìn chằm chằm vào góc sân đó, nhất thời không biết nên nói øì.
Dường như Kha Cảnh Dương cũng biết cô đang nghĩ gì, có chút xấu hổ nói: "Hôm nay đi giặt quần áo không để ý."
"À, cảm ơn anh." Vu Tiếu ngây người một lát, sau đó xoay người đi: "Em đi nấu gà."
Kha Cảnh Dương: "Được."
Vu Tiếu đi vào phòng bếp, vẫn chưa phục hồi tỉnh thần sau chuyện vừa rồi. Cô nhìn chằm chằm thịt gà, trong đầu rối như tơ vò, còn mang theo một chút cảm giác thẹn thùng.
Hây... Vu Tiếu hít một hơi thật sâu.
Nháy mắt đã đến tuần cuối cùng của tháng năm.
Việc tiệm cơm quốc doanh nhận bao thầu thức ăn càng ngày càng phát triển, bởi vì ngoài nhà máy may mặc thì còn hai nhà máy khác cũng hợp tác với tiệm cơm quốc doanh. Không thể phủ nhận, tuy giá của một suất ăn rất rẻ, nhưng mà chính sách lãi ít lượng tiêu thụ cao không chỉ giúp tiệm cơm quốc doanh cải tử hồi sinh, mà còn giúp tiệm cơm kiếm được lợi nhuận. Do đó, tiệm cơm quốc doanh định tuyển thêm một đầu bếp. Trước mắt tiệm cơm quốc doanh chỉ có hai đầu bếp, một người là đầu bếp Tô, một người là trợ thủ của ông ấy, hai người không thể phụ trách được hết phần ăn cho ba nhà máy. Nhưng mà danh ngạch này không nằm trong danh ngạc quy định của tiệm cơm quốc doanh, cho nên người này coi như là tiệm cơm quốc doanh bọn họ tuyển, sẽ không được hưởng phúc lợi giống như các công nhân viên chức chính thức của tiệm cơm quốc doanh. Phúc lợi ngày tết của công nhân viên chức ở tiệm cơm quốc doanh là do tổng bộ trong nội thành phát xuống, chỉ có công nhân viên chức chính thức mới có. Còn nếu vì tiệm cơm nhiều việc, nhân viên không lo liệu hết được mà tuyển thêm người, người đó sẽ không được tính là nhân viên chính thức của tiệm cơm.
Nhưng mà, ngoại trừ không có phúc lợi này thì những thứ khác đều có, tiền lương cũng tương đương với công nhân viên chức chính thức.
Kế toán Dư và nhân sự đều muốn giới thiệu người quen của mình vào làm, nhưng mà danh ngạch này lại do đích thân chủ nhiệm sắp xếp. Nếu không được coi nhà nhân viên chính thức, vậy thì thông báo tuyển dụng cũng không cần thông qua tổng bộ, chủ nhiệm ở bên này có thể tự quyết định.
Vu Tiếu không có ý định gì đối với vị trí đầu bếp, cô vui mừng vì việc làm ăn của tiệm cơm tốt lên, như vậy thì phần thưởng của cô cũng sắp tới rồi, phải không? Vì vậy, ngày hôm sau đầu bếp đến làm việc, Vu Tiếu lập tức đi tìm chủ nhiệm lĩnh thưởng.
Chủ nhiệm Bành đang có việc muốn tìm Vu Tiếu, thấy cô tới liền nói: "Đồng chí Vu Tiếu, cháu tới rất đúng lúc, ta đang có chuyện muốn tìm cháu, mau ngồi xuống đây."
Vu Tiếu khó hiểu ngồi xuống: "Chủ nhiệm, ngài muốn nói chuyện gì ạ?"
Chủ nhiệm Bành nói thẳng: "Hai ngày trước ta lại bàn chuyện hợp tác suất ăn với người ta, là một nhà máy và một nhà trẻ trực thuộc nhà máy. Đây là một nhà máy dệt với hơn hai nghìn công nhân, bởi vì cần mặt bằng rộng nên khi thành lập đã chọn vị trí ở thị trấn, chứ không phải ở huyện lj. Công nhân viên chức trong nhà máy này rất nhiều, cho nên con cái của các công nhân viên chức ở đây cũng rất nhiều, do đó, nhà máy mới có nhà trẻ riêng. Thật ra không phải ta đi tìm nhà máy này bàn chuyện hợp tác, mà là xưởng trưởng khâu ở nhà máy may mặc giới thiệu." Một bên là nhà máy dệt, một bên là nhà máy may mặc, cho nên hai nhà máy có hợp tác qua lại: "Sau khi ta nói chuyện với nhà máy dệt, nhà máy của bọn họ muốn năm trăm suất ăn, nhà trẻ muốn một trăm suất ăn. Nhà máy yêu cầu cơm theo ba bữa sáng trưa tối, bởi vì công nhân viên chức ở nhà máy của bọn họ đi làm ba ca trong một ngày, nhà trẻ thì chỉ cần cơm trưa."
Vu Tiếu nghe chủ nhiệm nói hết, đây là chuyện tốt nha: "Chúc mừng chủ nhiệm."