Thập Niên 60: Trở Thành Bạn Thân Nữ Phản Diện (Dịch Full)

Chương 55 - Chương 55:

Chương 55: Chương 55:Chương 55:

Châu Mật Hồng nghe xong không có ý kiến gì. Đời trước cô ấy đã từng chịu khổ, đừng nói là ăn cơm thừa của chính mình, lúc bụng đói không chịu nổi, ngay cả khoai tây còn dính đất cũng ăn sống được nữa là. Buổi tối mùa đông năm 1977. Tiếu Tiếu cứu cô ra, nhưng cô đã không ăn gì suốt hai ngày trời, cả người đói đến mức không có sức bước đi. Cho nên sau khi chạy được một đoạn, hai người trực tiếp nhào vào khu đất riêng bên đường đào khoai tây gặm. Lúc đó, trên khoai tây còn dính đất, nhưng cô ấy lại cảm thấy ăn ngon như thịt kho tàu vậy.

Nhớ đến những gian khổ trước khi chết ở đời trước, trong lòng Châu Mật Hồng bỗng thấy đau đớn, không phải đau vì cái chết của mình, mà đau vì bản thân đã liên lụy đến Tiếu Tiếu. Cho nên cô ấy luôn âm thầm nhắc nhở chính mình, đời này nhất định phải bảo vệ Tiếu Tiếu thật tốt, không để Tiếu Tiếu phải chịu đựng những gian khổ đó nữa. Vì vậy ánh mắt cô ấy nhìn Vu Tiếu càng thêm "từ ái".

Vu Tiếu không hề biết cô ấy đang suy nghĩ cái gì, gói ghém dưa muối xào đậu cô-ve và củ cải khô lại, cất vào chiếc sọt sau lưng, sau đó nói: "Mật Hồng, chúng ta đi rửa cà mèn thôi."

"Ừ." Tổng cộng ba cái cà mèn, còn có một cái đựng khoai tây ở chỗ Nhậm Sóc. Nhậm Sóc thấy vậy, vội vàng nhét hết khoai tây vào miệng, vừa vặn một ngụm là hết, sau đó đứng dậy nói: "Đồng chí Châu, đồng chí Vu, để tôi đi rửa cho."

Châu Mật Hồng hào phóng nói: "Không cần đâu, anh vẫn là bệnh nhân đấy, đã là bệnh nhân thì phải có dáng vẻ của bệnh nhân, lỡ như giữa đường ngất xỉu thì biết làm sao bây giờ?"

Vu Tiếu kéo tay Châu Mật Hồng, nhỏ giọng nói: "Mật Hồng nói đúng đấy, đồng chí Nhậm cứ dưỡng bệnh trước đi."

ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ.

Nhậm Sóc nghe xong, nhịn không được bật cười: "Vậy cảm ơn đồng chí Châu và đồng chí Vu lần nữa."

Hệ thống nguyên chủ: Nhận được hai điểm thiện cảm của Nhậm Sóc.

Nghe thấy nhắc nhở, tâm trạng của Vu Tiếu lập tức tốt lên. Trước khi lên xe lửa, cô chỉ có năm trăm sáu mươi ba điểm thiện cảm, cộng thêm hai điểm của Hàn Giản, hai điểm của Nhậm Sóc, lại cộng thêm một trăm điểm của Châu Mật Hồng, bây giờ cô đã có sáu trăm sáu mươi bảy điểm rồi.

Cùng lúc đó, ở nhà họ Vu.

Sau khi người nhà họ Vu ăn cơm trưa xong, người nào người nấy đều tự đi nghỉ ngơi, bà nội Vu gọi ông nội Vu vào phòng. Bà lấy một tấm đại đoàn kết từ dưới gối ra, trên tấm đại đoàn kết còn có motto giấy: "Ông nhìn xem, đây là chữ gì vậy? Sáng nay lúc thu dọn giường chiếu, tôi thấy mười tấm đại đoàn kết và tờ giấy này ở một cùng một chỗ."

Hồi trẻ ông nội Vu từng làm sai vặt ở hộ nhà giàu, cho nên có chút đầu óc, cũng rất có khí thế của một người đứng đầu trong nhà. Cũng vì vậy, ở nhà họ Vu, hoặc là ông ấy không mở miệng, chứ một khi đã mở miệng thì chuyện đã được quyết định. Vào thời điểm đó, người có thể đến hộ nhà giàu làm sai vặt tức là điều kiện trong nhà khó khăn, nhà họ Vu cũng vậy. Nhưng từ trên người ông nội Vu, chúng ta có thể thấy được hồi trẻ ông ấy không phải là một kẻ ngốc, vì thế được đi theo hầu hạ cậu chủ nhà giàu, từ đó cũng nhận biết được một ít mặt chữ. Ông ấy nhìn tờ giấy, trong mắt thoáng qua vẻ kinh ngạc: "Tờ giấy này do Tiếu Tiếu để lại, nói rằng một trăm đồng này biếu chúng ta, cha con bé mất rồi, số tiền này là thay cha nó hiếu kính chúng ta."

Thật ra Vu Tiếu định để lại hai ba trăm, dù sao trong hai mươi ngày ở nhà họ Vu, bà nội Vu thật sự đối với cô rất tốt. Nhưng ở mặt ngoài cô chỉ lấy của nhà họ Trương và Dư Phương hai trăm bảy mươi đồng. Cô lo lắng nếu mình để lại quá nhiều, bà nội Vu và ông nội Vu sẽ băn khoăn về lai lịch của số tiền đó, cũng sẽ lo lắng trên người cô không có tiền, cho nên chỉ để lại một trăm đồng. Sau này lại gửi cho hai cụ ít đồ, hai cụ đối xử tốt với cô, cô bèn thay thế cha của nguyên chủ hiếu thuận với bọn họ vậy.
Bình Luận (0)
Comment