Ngày hôm sau, Đường Minh đã tới chuồng bò từ sớm để sắp xếp công việc mới cho mấy người già ở đó.
Công việc gánh phân thì Đường Dân chọn ra người con dâu nhanh nhẹn để giao, nhà đã đông người mà đàn ông lại nghèo, coi như chuyện này là để chiếu cố bọn họ một chút.
Vốn dĩ công việc của đàn ông không hề nhẹ, ông muốn kiếm được đầy đủ công điểm, vậy nên vừa nghe sự sắp xếp của đại đội trưởng lập tức vui vẻ mà đồng ý.
Mỗi tháng có thể được phát cho hơn ba bịch đường, người vợ đang ở cữ của ông ta sẽ thấy thoải mái hơn rất nhiều.
Người già ở chuồng trâu có chút kinh ngạc.
Ông Cố dù được điều động đi làm, mấy năm nay cũng phải làm việc vất vả vô cùng, nhưng khí chất cương nghị cứng rắn như thanh sắt kia thì không hề thay đổi.
“Đại đội trưởng sao đột nhiên lại sắp xếp như vậy?” Ngày trước cắt cỏ cho heo là việc của cháu trai ông ta, nhưng ngoại trừ người của chuồng trâu, người trong thôn căn bản không có ai biết quan hệ của bọn họ.
Đường Dân đương nhiên là muốn vì cháu gái mà cố gắng, ông cười nói: “Vốn dĩ việc cắt cỏ cho heo là của thanh niên tri thức Cố, nhưng sau khi cậu ấy bị thương thì tôi đã giao cho Tống Sở.”
“Bây giờ Tống Sở lập lên được nhà xưởng ép dầu, mời thanh niên tri thức Cố về làm kỹ thuật viên, con bé đã đề nghị với tôi phân việc cắt cỏ cho heo ăn cho mọi người, dù sao tuổi tác mọi người cũng cao rồi, gánh phân thì quá vất vả, sợ thân thể xương cốt sẽ chịu không nổi.”
Bấy giờ vài người già mới biết hóa ra việc bọn họ đổi công việc là có liên quan đến Tống Sở.
Nhưng bọn họ cũng không từ chối: “Nếu vậy rất cảm ơn đại đội trưởng và đồng chí Tống.”
Đường Dân cười: “Hôm nay mọi người tới chuồng heo lấy cái cái sọt cùng cái liềm bắt đầu cắt cỏ cho heo ăn đi, gánh phân sẽ có người khác làm.”
“Được!”
Đường Dân rời đi rồi, ông Lộ liền cười nói: “Không ngờ còn có người nghĩ cho chúng ta, tiểu đống chỉ Tống Sở này tốt thật đó.”
Tuổi tác bọn họ cũng cao rồi, bình thường chẳng được ăn nhiều đồ dinh dưỡng mấy, nên thân thể xương cốt cũng không khỏe mạnh, mỗi ngày đi gánh phân thực sự rất khó khăn.
Triệu Địa cũng phụ họa theo: “Đúng vậy! Tiếng xấu lúc trước của tiểu đồng chí Tống không biết đến từ đâu nữa, nhà xưởng ép dầu của cô ấy cũng hoạt động rất tốt, rõ ràng là một nữ đồng chí có bản lĩnh.”
Hôm qua anh hai Tống mới đem mấy bịch đường tới đây, nói là do em gái anh ta đem dầu đến phố huyện đổi được.
Cô bé vừa thiện lương lại vừa chăm chỉ làm việc như vậy, sao có thể đồn nhau là đầu gấu thôn vừa lười vừa hung dữ được.
“Tôi nghe nói là trong thôn có cô gái thích Tiểu Cố, vậy nên mới cố ý tuyên truyền mấy lời không hay về Tiểu Tống.” Ông Lộ nói.
Bác sĩ của trạm y tế mỗi khi gặp phải căn bệnh không biết cách chữa, đều sẽ lén tới nhờ ông Lộ giúp kê cho liều thuốc, lúc nói chuyện phiếm với nhau sẽ nhắc tới vài chuyện trong thôn.
Ông ấy cười cười nhìn ông Lộ rồi tiếp tục nói: “Lúc trước còn truyền miệng nhau rằng tiểu đồng chí Tống đang theo đuổi Tiểu Cố nữa cơ, cũng vì cậu ấy nên mới chủ động đi xin được cắt cỏ cho heo ăn. Không biết cô ấy để chúng ta đi cắt cỏ cho heo có phải là do chúng ta ké được tí phúc từ Tiểu Cố hay không.”
Ông Cố cũng nghe được ít nhiều mấy tin đồn trong thôn rồi, ông ấy cười nói: “Có khi là như vậy.”
“Tôi thấy con mắt của tiểu đồng chí Tống rất tinh tường, giúp chúng ta đổi được công việc chắc không chỉ đơn giản là vì tiểu tử nhà tôi đâu, có lẽ là do cô ấy muốn tỏ thiện ý với chúng ta.” Cụ ông Cố có thể ngồi vào vị trí cao đương nhiên không hề tầm thường, lập tức hiểu ra ngay được trọng điểm.
Hơn nữa ông cảm nhận được Tống Sở không hề đem theo nhiều lòng ham lợi ích mà tiếp cận bọn họ, tỏ thiện ý với bọn họ cũng là vì muốn thể hiện lòng tôn kính từ bên trong.
Đây cũng là lý do tại sao ông ấy có ấn tượng rất tốt với Tống Sở.
Nếu Tống Sở chỉ vì cháu trai của ông ấy, lại còn biết được bọn họ có quan hệ với nhau, nhất định sẽ chủ động tới đối đãi đặc biệt để lấy lòng ông ấy, chứ không phải chiếu cố tất cả người của chuồng trâu như vậy.
Vậy nên ông ấy mới kết luận rằng chuyện này cũng không phải chỉ liên quan tới cháu trai mình, cô ấy chỉ đơn thuần là muốn quan tâm bọn họ một chút mà thôi.