“Chào cô đồng chí Tống, cô còn trẻ như vậy mà đã làm trưởng khu, đúng thật là người có tài!” Ông ấy mỉm cười rồi bắt tay với đám người Tống Sở.
Tống Sở cười nói: “Xưởng trưởng Chu khen lầm rồi, đứng trước một nhà máy lớn của các ông, chúng tôi cũng chỉ là nhân vật nhỏ bé thôi.”
Lời cô nói cũng là thật, hiện tại nếu so sánh quy mô khu nuôi dưỡng của bọn cô với của người ta thì bên cô chẳng là gì cả.
Xưởng trưởng Chu cảm thấy người đồng chí trẻ này rất biết cách nói chuyện, ông ấy cười nói: "Ha ha, đồng chí trẻ đây quá khiêm tốn rồi.”
Sau đó, ông ấy dẫn bốn người họ vào trong nhà máy.
Xưởng trưởng Chu và chủ nhiệm phân xưởng trong nhà máy thảo luận qua lại với Cố Việt.
Lúc trước khi ở huyện phía nam, Cố Việt đã nói chuyện với xưởng trưởng Chu về chuyện tương lai rồi, bây giờ thì họ bàn bạc kỹ lưỡng hơn.
Đến phòng làm việc, anh lấy bản vẽ của máy ép dầu kiểu mới do anh tự thiết kế và bản vẽ các phụ tùng của nó ra.
“Vì nhà máy cơ giới ở trong huyện không thể sản xuất ra loại máy ép dầu tinh vi này, thế nên tôi chỉ có thể đến làm phiền xưởng trưởng Chu thôi.” Cố Việt mỉm cười một cách lịch sự nhã nhặn, dáng vẻ nho nhã lịch sự này của anh rất dễ gây thiện cảm với người khác.
Xưởng trưởng Chu cầm lấy bản vẽ và nhìn qua một chút, tiếp đến là hai mắt của ông ấy sáng lên: “Không thành vấn đề, đúng thật là kỹ thuật của mấy nhà máy nhỏ ở trong huyện có hơi kém một chút, muốn sản xuất loại máy móc có độ tinh vi như vậy, thì phải đến nhà máy lớn như chúng tôi mới làm được.”
Nó là sự tự tin và cũng là niềm tự hào của bọn họ.
Hôm nay là Cố Việt tới nhờ hỗ trợ, nếu đổi lại là những người khác, thì ông ấy sẽ không tự hạ thấp thân phận của mình xuống mà chạy tới cổng để đón tiếp, lại càng không có chuyện lên tiếng đồng ý.
Ngoài việc anh có quan hệ với vị chuyên gia kia, trong lần cùng hợp tác hạng mục trước đây, ông ấy có vô tình bắt gặp Cố Việt gọi cấp cao là chú, điều này chứng tỏ bối cảnh của anh không hề đơn giản, nên hiển nhiên là nhà máy của bọn họ phải thiết lập mối quan hệ thân thiết với anh nhiều hơn.
Sau đó, Cố Việt cùng với mấy người bọn họ xuống phân xưởng, giải thích một cách chi tiết về sơ đồ máy móc.
Mãi đến lúc tan làm, đám người Cố Việt mới ra ngoài, bọn họ còn bị xưởng trưởng Chu ép ở lại để ăn một bữa cơm.
Lúc rời đi, xưởng trưởng Chu và người chủ nhiệm kia đã tiễn họ ra cổng.
Trước lúc chia tay, xưởng trưởng Chu đã nói: “Đồng chí Cố yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ hoàn thành xong phụ tùng mà cậu muốn trong ba ngày, còn về phần máy móc thì chúng tôi phải nghiên cứu thêm một thời gian.”
Máy ép dầu kiểu mới kia, qua lời phản hồi của người ở bên bộ kỹ thuật, khẳng định là trong nước không có, điều này khiến cho bọn họ có phần kích động.
Nếu có thể chế tạo ra được nó, đối với nhà máy của bọn họ mà nói thì rất có lợi, và ông ấy cũng có lòng tin với Cố Việt và vị chuyên gia kỹ thuật kia.
Cố Việt mỉm cười nói lời cảm ơn: “Lần này thật sự cảm ơn ông, xưởng trưởng Chu, hôm khác tôi sẽ mời mọi người ăn cơm.”
“Ha ha, nếu có thể sản xuất ra máy ép dầu kiểu mới kia, không chỉ có thể gia tăng hiệu suất ép dầu, mà nó còn có thêm nhiều chức năng ép dầu, đây là bước đột phá lớn về phương diện kỹ thuật đấy, vậy nên chúng tôi phải nói cảm ơn cậu mới đúng.” Xưởng trưởng Chu cười nói.
Hai người tiếp tục hàn huyên vài câu, lúc sau mới rời khỏi nhà máy cơ giới.
Khi đã đi xa, Tống Sở cười híp mắt với Cố Việt, nói: “Cố học thần, cái máy ép dầu kiểu mới với nhiều chức năng của anh không tồi chút nào, không ngờ anh ra tay một cái lại lớn như vậy.”
Thứ đồ này hoàn toàn là do Cố Việt xem qua tài liệu mà cô đưa, kết hợp với kỹ thuật hiện tại rồi tự mình làm ra.
Lúc cô nhìn thấy bản vẽ, cô cũng không nhịn được mà muốn khen ngợi, người này đúng thật là thiên tài ở phương diện động lực cơ giới trong vật lý.
Cố Việt khẽ cười và nói: “Bây giờ máy ép dầu ở khu ép dầu chủ yếu là ép đậu nành, quả chè, hạt mè, đậu phộng, hạt bắp, hạt hướng dương, hạt cải dầu và các loại hạt, dùng không hề thích hợp chút nào.”
“Tôi lập tức nghĩ nếu đã nhờ nhà máy cơ giới của tỉnh giúp đỡ, chi bằng giải quyết luôn cả vấn đề máy ép dầu ngay trong một lần.”
Lúc trước anh không nói với Tống Sở, là vì anh muốn tạo cho cô một sự bất ngờ.
Quả nhiên, nụ cười ở trên khuôn mặt của Tống Sở trở nên rực rỡ hẳn: “Cố học thần, anh giỏi thật đấy? Tôi chỉ thích người tài như anh.”