Ngay từ đầu xưởng trưởng Lý nghĩ người huyện phó Thịnh chờ là xưởng trương La, không ngờ người được người ta chờ lại là một cô gái.
Vừa mới gặp Tống Sở ông đã cảm thán trong lòng, cô gái này cũng đẹp quá.
Nghe Thịnh Thanh Dương giới thiệu, ông lại không ngừng kinh ngạc, trẻ vậy mà lại là trưởng khu, chẳng lẽ trong nhà có bối cảnh?
Dù là thế nào chăng nữa, thì người có thể khiến cho huyện phó Thịnh phải tự mình ra cửa chờ, tuyệt đối không thể coi thường được.
Ông rất coi trọng, nên cũng thân thiết tiếp đón Tống Sở, "Chào trưởng khu Tống."
"Chào xưởng trưởng Lý, thực sự xin lỗi vì đã đến làm phiền ông." Tống Sở cũng lịch sự đáp lại.
Xưởng trưởng Lý cười xua tay, "Không phiền, có thể giúp được trưởng khu Tống là vinh hạnh của tôi."
"Bây giờ tôi đưa mọi người đến kho lạnh trước." Vừa rồi ông cũng nghe huyện phó Thịnh nói, muốn để kho lạnh để thử áo lông.
"Được, cám ơn xưởng trưởng Lý." Tống Sở gật đầu.
Các cô đặt xe đạp ở cửa, đi theo xưởng trưởng Lý đến kho lạnh.
Thịnh Thanh Dương chủ động đi đến bên cạnh cô tán gẫu trò chuyện, tuy rằng hai người không gặp mặt được mấy lần, nhưng khi trò chuyện làm làm cho người ta có một cảm giác quen thuộc.
Người mà Thịnh Thanh Dương thực sự muốn qua lại, thì thường phải có một số tính cách quen thuộc, năng lực giao tiếp của anh ta khá mạnh, biết cách nói như thế nào để hợp với đề tài.
Đương nhiên là năng lực giao tiếp của Tống Sở cũng không yếu, biết phải đón ý hùa theo đề tài thế nào, hơn nữa khi làm việc cũng giỏi giang, hào phóng tự nhiên, tất nhiên là có thể nhanh chóng tán gẫu thoải mái với nhau.
Không như nhóm xưởng trưởng Lý, khi nói chuyện với Thịnh Thanh Dương có hơi câu nệ không thể thả lỏng ra được.
Điều này cũng làm cho xưởng trưởng Lý với xưởng trưởng La đồng thời xem trọng cô hơn, cô gái này đúng là lợi hại.
Đến cửa kho lạnh, Tống Sở lấy áo lông kiểu đàn ông ra.
"Mọi người ai muốn thử trước?" Cô thông minh mở miệng hỏi trước, mà không phải là cầm quần áo đưa thẳng cho xưởng trưởng La.
Nếu Thịnh Thanh Dương cảm thấy hứng thú, vậy thì chắc là muốn thử nghiệm trước rồi.
Chắc chắn La xưởng trưởng sẽ không tranh với anh ta, nếu cô đưa thẳng cho xưởng trưởng La, sẽ khiến anh ta cảm thấy hơi xấu hổ.
Quả nhiên, xưởng trưởng La cười: "Không thì huyện phó Thịnh thử trước?"
Nếu đối phương đã chạy tới vì Tống Sở, ông ấy cảm thấy là muốn thử một lần, làm xưởng trưởng lâu như vậy, chút tầm nhìn xa đó ông ấy vẫn phải có.
Trong lòng càng có thêm một sự khẳng định dành cho Tống Sở, cô gái này rất biết cách làm việc.
Thịnh Thanh Dương cũng không từ chối, cười chủ động cầm lấy áo trong tay Tống Sở rồi mặc vào bên ngoài áo sơ mi ngắn tay, "Được, để tôi đi vào thử trước."
"Không phải cô còn mang theo áo kiểu nữ à? Cô cũng mặc vào, vào thử xem, tiện thể cho tôi biết thêm về cái áo lông này." Anh ta nói với Tống Sở.
Sau đó anh ta nói tiếp: "Mọi người cũng cùng thử xem."
Nếu không khi cô nam quả nữ đi vào một mình, sợ lại có người đàm tiếu thì không hay.
"Được." Tống Sở gật đầu, vốn dĩ cô cũng muốn như vậy, quần áo ra và cầm ở ngoài.
Xưởng trưởng Lý lập tức cho người mở kho lạnh ra, Thịnh Thanh Dương đi vào cùng Tống Sở.
Khi đi vào kho lạnh để làm việc thì đều cần phải áo bông, xưởng trưởng Lý còn bao công nhân cầm vài cái áo sạch sẽ đến, đưa cho nhóm xưởng trưởng La mỗi người một cái, mọi người cùng theo vào với nhau.
Đây là kho lạnh, họ cũng không yên tâm để huyện phó Thịnh một mình đi vào với Tống Sở, nếu đóng băng hoặc có chuyện gì xảy ra, thì họ không chịu nổi trách.
Ở ngoài rất nóng, sau khi vào kho lạnh thì mọi người cảm thấy mát mẻ trong nháy mắt lên rất nhiều.
Vì cần thời gian để thử nghiệm, trước hết Tống Sở nói với họ về chi tiết áo lông, sau đó nói đến một ít ý tưởng phát triển.
Từ từ thì thời gian đi vào cũng dài, mọi người cũng đều cảm thấy người bắt đầu lạnh lên.
Tuy mặc áo bông trên người, nhưng mọi người đều mặc quần mỏng, giày cũng không dày, bắt đầu lạnh đến mức hơi run.