Tống Sở vẫn luôn dùng tinh thần lực chú ý hành động của đám người này, thấy bọn họ quả nhiên chặn đường mình, khóe môi cong lên.
Nhưng mà trên mặt cô vẫn lộ ra dáng vẻ hoảng hốt, "Anh, sao các anh lại ở chỗ này?"
Con trai của lão đội trưởng huýt sáo, không chút che giấu nhan sắc của mình, "Anh đây cố ý ở chỗ này chờ em đấy."
Tống Sở lui về phía sau mấy bước, vẻ mặt phòng bị lại giống như khẩn trương sợ hãi, "Các người không được làm bậy, nhà tôi ở tỉnh đấy, anh trai tôi sẽ còn quay lại đây."
Con trai của lão đội trưởng thấy dáng vẻ này của cô thì cười ra tiếng: "Anh em quay lại thì quay lại thôi, đến lúc đó vừa hay có thể nói chuyện của chúng ta với nhà anh."
Tống Sở nhíu mày một cái, "Tôi và anh không có chuyện gì cả."
"Ha ha, trước đây không có, sau này sẽ có."
Con trai của lão đội trưởng càn rỡ cười to, tiếp tục nhìn Tống Sở: "Mỹ nữ, anh nhìn trúng em rồi, muốn lấy em về làm vợ."
Tống Sở hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt khinh thường nhìn anh ta, "Chỉ bằng tên xấu xí như anh mà cũng xứng? Anh chính là con cóc muốn ăn thịt thiên nga."
"Nếu tôi mà là anh, bây giờ tôi sẽ nhanh chóng đi soi gương, xem thử mình là dáng vẻ cóc ghẻ gì, miễn làm người khác buồn nôn."
"..." Ai cũng không nghĩ tới sẽ nghe được lời khó nghe như vậy từ miệng của Tống Sở.
Con trai của lão đội trưởng lập tức sầm mặt, "Con đàn bà thối, cô đừng có mà không biết điều, ông đây dụ dỗ cô là đã cho cô mặt mũi, bây giờ cô không thức thời thì đừng trách tôi không khách khí."
Nói xong bèn đi về phía Tống Sở.
Tống Sở không ngừng lùi lại, sau đó đã bị mấy người khác vây quanh.
Mấy người ngực rất không thoải mái, vốn dĩ là muốn đại ca động vào Tống Sở, còn bọn họ sẽ động vào cô gái hay đi bên cạnh cô.
Nhưng ai mà nhờ được cô gái kia lại tới ủy ban thôn, nhưng mà đại ca đồng ý rồi, chỉ cần chiếm được Tống Sở, tối nay sẽ để bọn họ chiếm được cô gái kia như ý nguyện.
"Cô muốn chạy đi đâu?" Con trai của lão đội trưởng nhìn Tống Sở đầy sắc dục và ác ý.
Tai Tống Sở giật giật, giọng nói mang theo vài phần đáng thương, yếu ớt: "Anh muốn làm gì? Tôi không muốn làm vợ của anh, các người đang cưỡng ép dân nữ, đây là phạm pháp."
"Ha ha, phạm pháp thì thế nào? Nói cho cô biết, ở trong thôn này, ông đây chính là hoàng đế, muốn làm gì thì làm cái đó." Con trai của lão đội trưởng lại cười to.
Tống Sở lớn tiếng giống như mang theo vài phần sợ hãi: "Các người đùa giỡn lưu manh, sẽ bị bắn chết."
"Chúng tôi đùa giỡn lưu manh thì thế nào? Ai tới bắn chết chúng tôi đây? Ông đây sẽ bắn bọn họ chết trước." Bởi vì đang ở địa bàn của mình, cho nên con trai của lão đội trưởng vô cùng kiêu ngạo.
"Đừng làm mấy chuyện phản kháng vô tích sự nữa, hôm nay con cóc ghẻ là ông đây sẽ ăn thịt thiên nga là cô, đợi tới lúc rơi vào tay của tôi rồi cô sẽ phải cầu xin tôi thôi." Ánh mắt của anh ta lộ ra vẻ độc ác.
Tống Sở lắc đầu, sợ hãi khóc nức nở, "Không, anh đừng tới đây, nếu như anh dám bắt nạt tôi, người nhà tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho anh."
Con trai của lão đội trưởng nghe vậy thì cười ra tiếng: "Sẽ không bỏ qua cho tôi? Đến lúc đó tôi sẽ nói là cô quyến rũ tôi, cô là một người phụ nữ dâm đãng, anh em của tôi có thể làm chứng."
"Đến lúc đó cô cũng đã là người của ông đây rồi, cô cho rằng ai còn có thể tin cô đây?"
Nhìn dáng vẻ xinh đẹp này của Tống Sở, anh ta thực sự không nhịn được, một bước nhào tới.
Tống Sở híp mắt, trong mắt toàn là vẻ lạnh nhạt, ngoài miệng lại kêu cứu: "A, người đâu cứu mạng!"
Lúc con trai của lão đội trưởng nhào tới, cô giả vờ giãy dụa đá lung tung, sau đó lập tức đã vào của quý của đối phương một cái.
"A!" Con trai của lão đội trưởng nhịn không được ôm của quý khào thét.
Những người khác thấy thế không nghĩ tới cô gái nhu nhược này vậy là còn dám phản kháng đá vào đại ca.
Sau đó đều tiến lên bắt cô.