Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão (Bản Dịch Full)

Chương 405 - Chương 405. Cô Không Chơi Được Cái Này 1

Chương 405. Cô không chơi được cái này 1 Chương 405. Cô không chơi được cái này 1

Chủ yếu là Ngụy Nhiên cảm thấy Tống Sở mạnh rất nhiều, cũng không biết những thứ cậu ta viết ra có thể lọt vào mắt của cô hay không, trong lòng vừa hồi hộp lại vừa có chút mong đợi.

Tống Sở chỉ ngón tay lên trên tờ giấy viết của cậu ta.

"Mấy cái ý nghĩ này của cậu rất rõ ràng, rất tốt, cậu có thể tiếp tục."

Cô cười rồi nói tiếp: "Các người đều là nhân tài mới mà phó huyện Thịnh đào tới từ các đơn vị khác. Mọi người đều có đặc điểm và năng lực của riêng mình. Không cần cân nhắc quá nhiều, thả lỏng ra làm là được."

Chẳng qua cô chỉ có kinh nghiệm và tiên tri nhiều hơn thôi, những người khác cũng có chỗ đáng được thừa nhận.

“Được, tôi nhất định sẽ không để cho chủ nhiệm Tống thất vọng.” Ngụy Nhiên thở phào nhẹ nhõm, được Tống Sở khen ngợi và thừa nhận, càng sinh ra một loại vui thích và kích động.

Tống Sở gật đầu cười nói: "Tôi tin tưởng đồng chí Ngụy, chúng ta hãy cùng nhau cố gắng lên nhé!"

“Được!” Lời này lại cỗ vũ Ngụy Nhiên, để cho cậu ta còn tựa như lập tức có được sự hăng hái.

Tống Sở cũng không làm ảnh hưởng đến cậu ra, rất nhanh đã đi ra khỏi đó, đi đến nhìn bàn làm việc bên cạnh của Cố Việt.

Cố Việt là cố vấn kỹ thuật của phòng kinh tế huyện, không cần tham gia vào công việc tiếp sau này của xưởng thực phẩm, hứng thú của bản thân anh đối với chuyện này cũng không phải là rất lớn, cho nên anh đang hoàn thiện công trình xây dựng hầm khí đốt.

Anh vẽ rất phức tạp, có vẽ công trình khí đốt phát điện, còn có vẽ một ít dụng cụ.

“Những thiết bị này cần phải chế tạo mới sao?” Tống Sở có thể xem hiểu đại khái.

Cố Việt ngẩng đầu lên nhìn cô, trả lời: "Đúng vậy, bây giờ vận dụng hầm khí đốt cũng không phải là rất rộng rãi, mặt kỹ thuật cũng khá lạc hậu."

“Chúng ta muốn phát điện, tạo khí đốt nấu nước các loại thì phải vận dụng dụng cụ mới mới có thể hoàn thành, hơn nữa như vậy lại còn an toàn hơn.”

Đây là do mấy ngày nay anh nhìn qua tài liệu và sách trong thư viện phòng thí nghiệm của Tống Sở mới tổng kết ra được kinh nghiệm, cùng với thành quả.

“Xưởng cơ giới của huyện có thể tạo được không?” Tống Sở hỏi.

Cố Việt giơ tay lên xoa trán một cái: “Có lẽ là có thể, nhưng mà hiệu suất của bọn họ quá chậm, chờ tạo xong máy ép túi đựng áp suất chân không, để cho bọn họ lập tức nghiên cứu chế tạo thì sợ là cũng phải kéo dài một khoảng thời gian dài."

"Vật liệu chế tạo thiết bị, cũng chính là các loại hợp kim trước mắt cũng không thể sản xuất ra, tôi còn phải đi đến xưởng sắt thép để cho bọn họ luyện vật liệu kiểu mới."

Anh thở dài nói: “Lò luyện thép cũng là một vấn đề lớn, không thể đạt tới yêu cầu luyện chế vật liệu kiểu mới, cho nên còn phải xây mới mới được.”

Trước đây, anh đi theo thầy điểm chính là làm nghiên cứu, còn chưa có đi tới mức làm sao đưa vào sản xuất thực tế.

Nhưng bây giờ thực sự rơi vào trong khâu sản xuất, mới phát hiện có rất nhiều thứ cần phải giải quyết.

Anh có thể suy nghĩ và thiết kế ra được mọi thứ, nhưng điều kiện thực tế và khoa học kỹ thuật lại không cho phép, chuyện này thì rất khiến cho người ta buồn bực.

Cũng khiến cho anh khắc sâu thể nghiệm hơn, bây giờ bọn họ vẫn còn lạc hậu rất nhiều.

Nhưng Cố Việt cũng không có bị đả kích, ngược lại còn có một loại kiên định càng thất vọng càng can đảm.

Anh phải cải biến những hiện trạng lạc hậu này, đem kỹ thuật loại mới và kiến thức học được từ trong sách, tài liệu ở trong thư viện phòng thí nghiệm phổ biến rộng rãi ra ngoài, để cho khoa học kỹ thuật trong nước tạo ra một bước nhảy vọt.

Đã có cơ hội và điều kiện như vậy, nếu nói không cần thì quá là phung phí của trời.

Bất kể trước đây gia đình bọn họ đã phải trải qua và chịu những đả kích gì, nhưng ông nội anh bất kể là trước đây hay bây giờ, cũng dạy dỗ anh phải yêu nước và yêu mảnh đất nơi mình đã sinh sống.

Cho nên anh muốn làm những gì khả năng cho phép, giống như là Tống Tiểu Sở vậy, cô bây giờ làm những thứ này cũng là bởi vì để thúc đẩy sự phát triển của kỹ thuật và kinh tế.

Phí tâm phí sức làm những chuyện này đều là vì xây dựng đất nước tốt đẹp hơn.

Tống Sở nghe nói như vậy, ngay lập tức cũng hiểu ra sự bất lực của Cố Việt, càng cảm nhận được quyết tâm phải cải biến của anh.

"Anh đi nói với phó huyện Thịnh một chút đi, xưởng sắt thép bên này là sản nghiệp trụ cột trong huyện, mới xây dựng lò luyện thép, luyện các loại vật liệu hợp kim kiểu mới nếu như phía trên cho chút nâng đỡ, cũng có thể thay đổi và làm được."

"Dù sao bây giờ mới xây, tác dụng về sau này cũng là có thể thấy được."

Bình Luận (0)
Comment