Có điều là bọn họ đã tính toán tốt, nhưng Tống Sở lại cũng đã nghĩ đến điểm này, vì vậy hợp đồng yêu cầu thời hạn ký kết ít nhất là ba năm.
Hai thương nhân nước ngoài lúc này mới phát bọn họ đã xem thường Tống Sở rồi, vị nữ sĩ tuổi không lớn lắm này, lại đặc biệt thông minh lợi hại.
Bởi vì rất xem trọng hạng mục quần áo lông, sau khi hai người tranh luận kịch liệt với Tống Sở, ngược lại đã bị thuyết phục.
Cuối cùng đã ký xuống hợp đồng vô cùng có lợi cho xưởng may trang phục của huyện Nam.
Hợp đồng mà hai người đề ra trước đó dĩ nhiên là không dùng được, Cố Việt cũng cộng hạng mục tăng thêm vào, mang nó đến văn phòng làm việc do người đứng ra tổ chức mở ra để in lại lần nữa.
Hai bên ký kết hợp đồng, tuy rằng hai người bị áp chế, nhưng vẫn tương đối tán thưởng Tống Sở, khen ngợi cô nhiều hơn nữa.
Ký hợp đồng là do xưởng trưởng La đến ký, cho đến sau khi hai người nước ngoài rời đi, ông ta còn có chút hoảng hốt.
“Quần áo lông của chúng ta thật sự sẽ được xuất khẩu ư? Mỗi cái còn có giá đắt đến như vậy nữa?” Ông ta thử véo mình một cái, hỏi người đang có mặt ở đây.
Giống như là nằm mơ vậy.
Quần áo lông của bọn họ, giá tiền bán ở trong vùng là hai mươi đến ba mươi đồng một cái.
Nhưng giá cả mà Tống Sở thỏa thuận, được chuyển đổi thành nhân dân tệ, không quá hai trăm đến ba trăm một cái, hoàn toàn tăng gấp mười lần, thật là dọa người rồi.
Tống Sở làm sao không nhìn ra được ông ta đang bị dọa sợ rồi, cười nói: “Tỷ giá đối hoái giữa nhân dân tệ với ngoại tệ còn chênh lệch khá lớn, mặc dù đổi ra bên này chúng ta ước tính được hai ba trăm, nhưng giá cả mua của bọn họ bên kia vẫn không cao.”
Bây giờ vật giá của nước ngoài cao hơn các cô bên này không ít.
“Đây chỉ mới là sự trao đổi tương đương, các người cũng đừng cảm thấy bọn họ bị thua thiệt, quần áo lông này bọn họ lấy về nước, giá cả bán ra sẽ tăng ít nhất là gấp đôi, thậm chí là còn tăng đến gấp hai gấp ba lần.” Cô lại bổ sung thêm.
Những người đang ngồi đều sững sờ hỏi: “Cao như vậy sao?”
Tống Sở cười khẽ nói: “Nói nhảm, nếu không bọn họ cần gì phải chạy thật xa đến tìm chúng ta làm ăn, không có kiếm được lời nhiều giá chênh lệch, bọn họ sao lại phải hao phí sức lực như này được.”
“Cũng đúng, thật ra thì cuối cùng vẫn là những tên quỷ Tây dương này là kiếm nhiều tiền.” Mọi người nghe xong lời giải thích của Tống sở, đều cảm thấy vẫn là đối phương phải đen hơn.
Những thương nhân khác tham gia triển lãm bán quần áo giống vậy trong cùng khu vực triển lãm, thấy Tống Sở các cô thật sự thỏa thuận xuất khẩu thành công, hơn nữa còn là do người nước ngoài hối hận đi xin tận cửa, đều sợ ngây người.
Quan trọng là chẳng những tất cả đều dựa theo điều kiện và giá cả mà Tống Sở đưa ra, mà còn ký một cái là kéo dài ít nhất ba năm.
Cũng chỉ là xưởng may trang phục huyện Nam, xuất khẩu trong ba năm này là đã được bảo đảm ổn thỏa rồi, làm sao lại gặp được vận may tốt như vậy, bọn họ thật sự rất hâm mộ!
“Chủ nhiệm Tống, cô thật là tuyệt vời, cô lại có thể tính toán được bọn họ thật sự sẽ quay lại.” Sau khi xưởng trưởng La bình tĩnh, mặt đầy vẻ kích động vươn ngón tay cái ra nhìn Tống Sở nói.
Vẻ mặt của những người khác cũng tươi cười nói: “Đúng vậy, chủ nhiệm Tống thật sự là đoán đâu trúng đó.”
“Trước đây tôi cũng chưa có phục qua ai, nhưng lần này tôi thật sự là đã phục chủ nhiệm Tống rồi.” Từng người nói ra những điều từ tận đáy lòng của họ.
Xưởng trưởng của xưởng cơ giới không vui mừng nổi, ngược lại còn nóng nảy.
“Chủ nhiệm Tống, cô nói xem máy túi đựng chân không của chúng ta có thể xuất khẩu không?” Ông ta không nhịn được hỏi.
Tống sở bật cười nói: “Nhất định có thể, cứ yên tâm đi.”
“Buổi chiều hoặc là ngày mai không chừng sẽ có người đến thảo luận, cứ ngồi đợi thật tốt đi, đừng để lộ ra dáng vẻ không bán được.” Cô lại nói.
Xưởng trưởng của xưởng cơ giới lúc này mới thu lại vẻ mặt lo lắng, buộc phải nở ra một nụ cười: “Được, tôi tin tưởng chủ nhiệm Tống.”
Vốn dĩ ông ta cũng đã tuyệt vọng rồi, nhưng chuyện của xưởng may trang phục lại làm cho ông ta sinh ra một chút hy vọng như vậy, quá không dễ dàng.