Sau khi ăn cơm xong xuôi, Tống Sở và Cố Việt dẫn đoàn người đi thăm ba nhà máy.
Đây vẫn là lần đầu tiên người trong huyện thành nhìn thấy người nước ngoài, từng người một vừa tò mò vừa hồi hộp nhìn lén mãi không thôi.
Khi nhìn thấy Tống Sở và Cố Việt sử dụng thứ ngôn ngữ mà bọn họ nghe không hiểu, bình tĩnh giới thiệu cho những người nước ngoài này, lúc này mọi người mới càng nhận thấy được chỗ xuất sắc của hai người bọn họ, dù sao trước kia đều chỉ là nghe nói thôi.
Hai người Tống Sở thật sự là quá giỏi, còn làm tăng thể diện cho bọn họ, sau này trở đi từng người một cũng sẽ đi khoe khoang khắp nơi, khen lấy khen để hai người họ.
Bây giờ toàn bộ người dân trong huyện, hầu như tất cả mọi người đều biết đến Tống Sở và Cố Việt, xem như là chưa từng thấy qua người thật, còn tên thì nhắc đến cũng sẽ biết, là những người rất đáng tin cậy.
Buổi chiều hôm đó bọn họ đi thăm xưởng may trang phục và xưởng cơ giới, những thương nhân nước ngoài mặc dù chê nhỏ và lạc hậu, nhưng sau khi được hai người Tống Sở giới thiệu qua những phương diện vượt trội khác thì cũng xem như là hài lòng.
Bởi vì thời gian có hạn, ngày hôm sau mới đi đến xưởng chế biến thực phẩm.
Những thương nhân nước ngoài được tận mắt nhìn thấy việc sản xuất túi đựng đồ ăn chín ở xưởng chế biến thực phẩm, máy móc so với lúc ở buổi triển lãm trước đó cũng không có khác biệt lắm, hiệu quả so với tưởng tượng của bọn họ còn tốt hơn, lúc này mới hoàn toàn yên tâm.
Đồng thời còn có ba thương nhân nước ngoài nhìn trúng bộ dụng cụ khí đốt kia nữa, lại ký một bản hợp đồng với huyện bên này để giới thiệu hạng mục kỹ thuật này, làm cho lãnh đạo huyện vui mừng không ngớt.
Toàn bộ nhà máy của xưởng cơ giới bên này không nhịn được vui mừng phấn khích, điều vui mừng ngạc nhiên đến quá bất ngờ, đồng thời cũng rất đặc biệt cảm ơn Cố Việt và Tống Sở.
Thương nhân nước ngoài ở lại đây một ngày, sau đó lập tức ngồi xe buýt do bên tỉnh sắp xếp rời khỏi đây.
Buổi sáng cùng ngày lúc bọn họ rời khỏi, Tống Sở, Tống Bình cùng nhau đi đến phòng kinh tế huyện bàn giao công việc, mọi người đều vô cùng sững sờ.
Mặc dù đã biết trước Toongs Sở các cô phải rời khỏi đây, những thật sự không nghĩ rằng sẽ nhanh như vậy.
Trước đó mọi người còn muốn cạnh tranh chức chủ nhiệm phòng làm việc với Tống Sở nữa, nhưng bây giờ tất cả mọi người đều không nỡ, hơn nữa còn đặc biệt hy vọng cô sẽ ở lại đây làm chủ nhiệm, cảm thấy rằng cô mới là người thích hợp nhất.
Nhưng cô là muốn đi đến tỉnh thành để phát triển, mọi người cũng sẽ không mở miệng giữ lại nữa.
“Chủ nhiệm Tống, các người sao lại đi nhanh như vậy chứ? Chúng tôi còn chưa kịp thích ứng với việc này nữa.”
“Chúng tôi sẽ nhớ các cô lắm!”
Tống Sở cười nói: “Sở nghiên cứu của tỉnh thành bên kia hối thúc, cho nên lúc này chúng tôi mới phải rời khỏi đây trước thời hạn, tôi cũng rất nhớ mọi người.”
“Có điều là mặc dù rời khỏi đây đi nữa, nhưng sau này chúng tôi trở về chúng ta vẫn có thể tụ tập cùng nhau, không còn là đồng nghiệp, thì chúng ta vẫn có thể là bạn.”
Những người khác cũng gật đầu cười nói: “Đúng đúng, không còn là đồng nghiệp thì vẫn có thể là bạn bè, sau này chủ nhiệm Tống trở về, chúng ta có thể tụ tập với nhau.”
Mọi người đều buông phần không nỡ kia xuống, mấy người sôi nổi nói lời chúc mừng với Tống Sở.
Tống Sở đã đặt đồ ăn ở tiệm cơm quốc doanh, sau khi tan làm mời những người có quan hệ không tệ cùng làm việc trong phòng kinh tế bên này ăn cơm, ví dụ như các vị xưởng trưởng.
Mọi người cũng rất kinh ngạc với chuyện đột nhiên rời khỏi đây của các cô, cũng vô cùng không nỡ giống thế, đặc biệt là xưởng trưởng của xưởng may quần áo, xưởng trưởng xưởng chế biến thực phẩm và xưởng trưởng xưởng cơ giới.
Nhưng dù không nỡ cũng không có cách nào, với năng lực của Cố Việt và Tống Sở, ở lại nơi huyện thành nhỏ bé này thật sự là quá lãng phí và đáng tiếc.
Vì vậy mọi người đều sôi nổi mời rượu chúc mừng, hy vọng ba người sẽ tiền đồ tựa gấm.
Bọn họ luôn cảm thấy Tống Sở và Cố Việt sẽ có thể làm được chút chuyện lớn gì đó ở tỉnh thành, tiếp tục làm cho huyện Nam vẻ vang.
Lần này huyện Nam bọn họ thật sự rất nổi danh ở tỉnh thành, rất nhiều xưởng lớn ở trong huyện thị đều hâm mộ bọn họ rất nhiều, việc xuất khẩu kiếm được ngoại tệ cũng là chuyện vinh quang biết bao.
Từ đó cũng lôi kéo theo nhiều nhóm đơn đặt hàng lớn, dù sao người nước ngoài cảm thấy tốt, mọi người cũng sẽ theo xu hướng, cảm thấy đồ của bọn họ tốt, vậy thì hoàn toàn không khác biệt lắm.
Vì vậy đơn đặt hàng máy túi đựng chân không và quần áo lông, đều đã xếp dài đến cuối năm, còn phải sản xuất thêm chút sản phẩm nữa, nếu không sẽ hoàn toàn không theo kịp.