Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão (Bản Dịch Full)

Chương 530 - Chương 530. Thật Đáng Mong Chờ 2

Chương 530. Thật đáng mong chờ 2 Chương 530. Thật đáng mong chờ 2

Đây là lần đầu sau nhiều năm như vậy, còn có rất nhiều đơn đặt hàng từ bên ngoài tỉnh, bây giờ toàn bộ công nhân của nhà máy cũng đều là tràn đầy tinh thần hăng hái.

Mọi người cũng đều biết, điểm chính thật sự của việc này chính là công lao của Tống Sở và Cố Việt.

Đặc biệt là Tống Sở, từ sau khi cô đến huyện thành, nhà máy bọn họ cũng xảy ra biến hóa long trời lở đất theo, cô nhất định chính là phúc tinh của bọn họ.

Cơm nước xong xuôi, mọi người cùng nhau đưa Tống Sở và Cố Việt ra ngoài tiệm cơm quốc doanh, lúc này mỗi người mới rời khỏi.

Mọi người cũng uống rượu, ít nhiều nán lại một lúc, lúc đi ra ngoài sắc trời đã tối.

Buổi tối ở niên đại này cũng không có tiết mục giải trí gì, cộng thêm thời tiết cũng vẫn còn rất lạnh, cho nên căn bản cũng không có người ra ngoài đi chơi.

Vì vậy Cố Việt chủ động dắt tay Tống Sở, hai người đang ở trên con đường hầu như không có ai, cùng nhau đi dưới ánh đèn đường mờ ảo.

“Tống Tiểu Sở, chúng ta lại phải chuyển công tác đến tỉnh thành, cũng không biết đến lúc nào sẽ đến thủ đô.” Sau đó người một nhà có thể sum họp.

Tổng Sở trở ngược tay nắm lấy tay của anh nói: “Yên tâm, sang năm không chừng chúng ta đã có thể đến thủ đô rồi, sau đó ông nôi, cha và anh trai của anh cũng có thể sửa lại án xử sai rồi quay trở về.”

Cố Việt biết Tống Sở có thể biết được một ít chuyện sẽ xảy ra ở trong tương lai, có điều là cho đến bây giờ anh cũng không có hỏi nhiều.

Nghe thấy cô nói như vậy, trong đôi mắt anh toát ra vẻ vui mừng ngạc nhiên: “Em nói là, ông nội, cha và anh trai của anh sẽ được sửa lại án xử sai cũng được chuyển về thủ đô ư? Hơn nữa chính xác là sang năm ư?”

Đối với lời nói của Tống Sở, cho đến bây giờ anh đều tin tưởng không nghi ngờ gì.

Tống Sở chỉ có ở trước mặt Cố Việt mới có thể để lộ ra một ít bí mật.

Mặc dù cô không nói rõ, nhưng với đầu óc thông minh như vậy của Cố Việt, chắc chắn có thể đoán ra được vài chỗ, cô biết hướng phát triển của tương lai.

“Ừ, nếu là nói sửa lại án xử sai, thì không chừng cuối năm nay là có thể điều về thủ đô rồi, cái băng đảng đó sẽ bị sụp đổ, hình dáng trong nước cũng trở nên càng ngày càng tốt hơn.”

“Kỳ thi vào trường cao đẳng sang năm có thể sẽ được tổ chức, cho nên sang năm chúng ta có thể sẽ phải đến thủ đô rồi.”

Cố Việt siết chặt tay đang nắm lấy tay Tống Sở: “Nếu là như thế, vậy thì thật là quá tốt rồi.”

Có thể sum họp với người nhà, sau đó cưới Tống Sở vào cửa, đây chính là những kỳ vọng lớn nhất của anh bây giờ.

Nếu như cô nói tất cả đều thực hiện được, thì tương lai thật đáng mong chờ.

Tống Sở gật đầu nói: “Đúng vậy, một nhà các anh có thể sum họp ngay thôi.”

Cố Việt không nhịn được, ôm cô vào lòng, hôn lên mái tóc cô một cái.

Ngày hôm sau, Cố Việt lái xe, đưa đoàn người trở về thôn.

Sau đó còn được mọi người trong thôn chào đón nhiệt tình, từng người đều khen Tống Sở là người hiếm có trên thế gian này, biết các cô phải đi đến tỉnh thành làm việc, lại càng khen càng xuất sắc hơn.

Tống Sở chính là phúc tinh và niềm vinh dự của toàn bộ thôn Hạ Bá bọn họ, đi đến tỉnh thành làm việc, thật là quá không chịu thua kém.

Ngay cả đám người Đường Phụng bây giờ đi ra ngoài, như vậy cũng có không ít người vây quanh khen ngợi các kiểu, làm cho người nhà ông Tống vui mừng không ngậm được miệng.

Tống Sở ở lại trong thôn mấy ngày, không phải đi chường trâu với đám người ông Ngụy, thì cũng dẫn Cố Việt đi núi đào thảo dược.

Còn dung sức mạnh tinh thần để do thám được, biết được một cây nhân sâm trăm năm trở lên, bảo vào trong không gian để dự trữ.

Thiên nhiên phía sau núi có không ít dược liệu, một ít thứ Tống Sở và Cố Việt đào được sau này có thể sẽ sử dụng đến, trở về chuồng trâu bào chế thuốc, cũng bỏ vào trong không gian giống lúc nãy.

Còn mua không ít gà và vịt đã giết mổ cùng với mấy ngàn quả trứng gà ở trại nuôi dưỡng, đem về tỉnh thành để ăn.

Không gian phòng thí nghiệm của các cô không thể thả vật sống đi vào, nhưng lại có tác dụng bảo quản, dù sao thời gian gần như ngưng đọng, để cái gì đi vào cũng sẽ không hết hạn.

Mấy ngày sau đó, các người dân trong thôn đều lên đến nhà đưa rất nhiều thức ăn cho các cô, lại là một phen khen ngợi nữa.

Các lều lớn trong thôn cũng đã trồng ra loại rau cải trái mùa thành công, không ngoài ý muốn làm cho những thôn khác kinh ngạc lẫn hâm mộ, việc này cũng làm cho mọi người khoe khoang thật lâu.

Cũng trở thành chuyện mà người dân trong thôn Hạ Bá vô cùng kiêu ngạo trong năm nay, đối mặt với những người từ bên ngoài đến thăm thôn, từng người một không chỉ lưng thẳng tắp, mà đi bộ cũng mang theo gió.

Bình Luận (0)
Comment