Anh ba Tống ngẩn người.
"Tìm người cùng nhau soạn tài liệu, sau đó cầm đi bán?" Anh ta hỏi.
Tống Sở gật đầu: "Như vậy vừa có lợi vừa nâng cao hiệu suất, dù sao từ giới tới lúc diễn ra kì thi đại học cũng chỉ còn hai tháng nữa, soạn xong tài liệu ôn thi càng sớm thì sẽ có càng nhiều người mua."
"Huống chi cũng đâu phải là khoa nào anh cũng am hiểu, nếu đã soạn tài liệu ôn thi, vậy phải càng chất lượng mới đánh bóng được danh tiếng của anh."
"Hơn nữa cũng có lợi đối với năng lực lãnh đạo và tập trung của anh, đây là bước đầu tiên mà người sáng lập tương lai cần phải có."
Anh ba Tống suy nghĩ lời nói của Tống Sở trong chốc lát.
Anh ta gật đầu nói: "Em nói đúng, suy nghĩ lại quả thực là anh cần phải tìm người để hợp tác, khoảng mấy hôm nữa anh sẽ tìm cơ hội nói chuyện với bọn họ."
Bản thân anh ta cũng rất am hiểu về môn văn, bình thường cũng dạy môn ngữ văn, kiêm cả những tiết địa lý.
Mà các môn số học, hóa học, sinh vật và vật lý thuộc khoa tự nhiên thật ra anh ta cũng chỉ đọc sách thôi chứ không thế nào am hiểu, bảo anh ta soạn tài liệu, sợ là cũng chỉ lệ thuộc vào sách vở thôi.
Thời gian có hạn, anh ta chỉ có thể soạn được môn tủ của mình là ngữ văn, những khoa khác thì phải tìm người tới làm chung.
Tống Sở biết tuy rằng tính cách của anh ba khá hướng nội, thậm chí ở bên ngoài cũng không có cảm giác tồn tại quá cao, nhưng làm việc lại thận trọng và ổn trọng, vấn đề tự anh ta chọn người cũng không lớn.
"Em gái, nếu như tụi anh có chỗ nào không hiểu, tới lúc đó còn phải làm phiền em nhắc nhở vài điều." Anh ba Tống tuy rằng nhiệt huyết mãnh liệt dâng trào, nhưng lý trí vẫn tỉnh táo.
Thực ra bây giờ anh ta còn đang không biết sẽ bắt đầu từ đâu.
Tống Sở cười nói: "Không thành vấn đề, tuần này em sẽ ở huyện Nam, sau khi anh tìm người hợp tác xong, có thể hẹn một thời gian nào đó, em và các anh sẽ nói tỉ mỉ làm sao để soạn đều ôn thi."
Mặc dù cô chưa từng làm những việc liên quan tới phương diện này, nhưng ở hậu thế cũng phải học từ tiểu học rồi mới thành tiến sĩ, đã đọc qua không biết bao nhiêu tài liệu tham khảo, làm không biết bao nhiêu đề, cho nên vẫn có thể chỉ đạo nhóm người anh ba nên làm thế nào.
Trong nháy mắt anh ba Tống đã cảm thấy yên tâm, mặc dù là anh trai, nhưng bây giờ em gái lại có thể cho bọn họ rất nhiều cảm giác an toàn và ỷ lại.
"Được, ngày mai anh sẽ đi liên lạc, tranh thủ trong vòng hai ngày sẽ làm xong, sau đó để em chỉ đạo bọn anh." Anh ta gật đầu, thời gian là vàng bạc.
Thực ra nếu so với anh tư Tống xem trọng việc tiêu thụ tài liệu để có được tiền, anh ta càng coi trọng việc sau khi soạn được tài liệu tham khảo rồi sẽ mang tới danh tiếng.
Có thể khiến nhiều người biết bọn họ, mua tài liệu và đề giải mà bọn họ soạn để ôn tập thi đại học, cảm giác đặc biệt kích động và thành tựu.
Tống Hữu Phúc nhìn ba anh em, ánh mắt lộ ra sự vui mừng và mong đợi không gì sánh được, nhà họ Tống bọn họ thật sự thay đổi rồi, ông ấy cũng không làm mất mặt liệt tổ liệt tông, dù sao đưa con gái ưu tú như vậy cũng là do ông ấy sinh.
Nếu như Đường Phượng biết ông ấy nghĩ như vậy, tuyệt đối sẽ mang cái xẻng tới, rốt cuộc là sai sinh, sao lại mặt dày như thế?
Sau khi nấu cơm xong, cả nhà quây quần vui vẻ ăn cơm.
Sau khi Đường Phượng biết chuyện mà con gái làm thì khen không ngớt, còn cảnh cáo anh tư Tống và anh ba Tống làm việc cho thật tốt, không được phép kéo chân sau của Út Bảo, bằng không bà sẽ cắt đứt chân của bọn họ.
Hai người đã quen với việc mẹ bất công như thế rồi, một bên đáp ứng một bên vùi đầu ăn.
Trong nhà bọn họ không chọc được hai con cọp cái này.
Ngày hôm sau, Tống Sở cầm theo lễ vật quay về thôn.
Vừa mới về thôn đã nhận được sự hoan nghênh nồng hậu, mọi người rất lâu rồi không nhìn thấy cô rồi, ai cũng đều nhiệt tình bắt chuyện, quan tâm cô rất nhiều.