Anh họ của Đường Hữu Hoa là một nhân tài có thiên phú trong việc quản lý, đầu óc của bản thân cũng nhanh nhẹn nên Tống Sở vẫn rất là coi trọng.
Chỉ là tính tình của anh ta lại càng thận trọng hơn, không thích chủ động mạo hiểm và thử thách chút nào cho nên không thích hợp để tự mình gầy dựng sự nghiệp, nhưng lại có thể sẽ là một phụ tá rất hữu ích.
Vì vậy, cô cảm thấy rằng mình có thể bồi dưỡng anh họ trở thành trợ thủ đắc lực của anh tư.
Với tài năng và sự mạnh dạn đương đầu của anh tư về phương diện kinh doanh, cộng thêm sự nắm chặt của cô ở phía sau, cô tin rằng thành quả sự nghiệp sau này chắc chắn sẽ không thấp.
Cho dù chỉ là một phó tổng, nhưng chắc chắn còn tốt hơn trưởng khu của khu nuôi dưỡng trong thôn nhiều lắm.
Có tài, có tài thì mới có thể đi phát huy hiệu quả ngay được, người khác cô không gặp phải thì cũng không can thiệp được, nhưng mà nhà có người như vậy cô lại có thể chỉ bảo đào tạo được.
Những anh chị em họ khác cũng đều rất trung thực và cần mẫn, chờ sau khi công ty và thổ địa nhận thầu phát triển, có thể để cho bọn họ đến thủ đô để giúp trồng trọt và chăn nuôi hoặc là giúp đỡ công ty.
Đường Hữu Hoa nghe cô nói như vậy, cảm thấy cô nói đến trong đáy lòng của anh ấy, nói: "Sở Sở, em cảm thấy lên đại học, tương lai sau khi ra trường có thể sẽ tốt hơn trường ở đây sao?"
Trước đây anh ấy và mấy người bạn trong thôn đã cùng nói qua cái đề tài này, nhưng mà mấy người bọn họ đều là khuyên anh ấy tiếp tục ở trường ở đây.
Còn đã từng nói rằng lúc có thể thi vào đại học, những sinh viên đó sau khi tốt nghiệp còn chưa chắc là vào làm trong xưởng, có khi còn bị phê bình, ngược lại là rất không an toàn.
Anh ấy chỉ cần làm cho khu nuôi dưỡng càng ngày càng lớn mạnh, tương lai sẽ làm thành một khu nuôi dưỡng lớn, không đi học đại học, nói không chừng lại còn sẽ sinh viên đại học chủ động đến làm việc trong xưởng.
Mặc dù anh ấy cảm thấy có chút có lý, nhưng trong lòng thật ra thì cảm thấy thi đại học vẫn tốt hơn.
Như vật anh ấy có thể ra ngoài và nhìn ra thế giới bên ngoài một chút, kể từ lần trước đi ra ngoài với Tống Sở một chuyến, anh ấy vẫn luôn khao khát điều đó.
Giọng nói Tống Sở hết sức khẳng định, nói: "Nhất định sẽ tốt hơn trường ở chỗ này."
"Thật ra, cho dù bây giờ anh làm trưởng xưởng của xưởng lớn ở huyện thành, em cũng sẽ đề nghị anh đi thi đại học, bây giờ đã có thể kinh doanh tư nhân, mười mấy năm sau những xưởng này rất có thể sẽ có kết quả suy."
"Bây giờ anh thi lên đại học, đó chính là nhóm sinh viên đầu tiên sau khi cuộc thi vào trường đại học được khôi phục, có chất lượng rất cao, đi ra tìm việc làm và phát triển sự nghiệp cũng sẽ đơn giản hơn không ít."
Cô dừng lại một chút, lại nói: "Lấy quản lý làm ví dụ đi, bây giờ để cho anh đi quản mấy chục người trong khu nuôi dưỡng, anh có thể sẽ cảm thấy đơn giản không có áp lực gì, nhưng bảo anh đi quản hơn mấy trăm ngàn người, thậm chí là hơn mười ngàn người trong một xí nghiệp lớn, anh cảm thấy mình có thể đảm nhận được không?"
Đường Hữu Hoa suy nghĩ một chút rồi lắc đầu, nói: "Nhất định là không thể đảm nhận được. Anh quản lý cái khu nuôi dưỡng này, nếu như muốn làm lớn làm mạnh anh cũng cảm thấy phải hao phí không ít công phu và trí óc đâu."
“Vậy được rồi, bởi vì anh chưa từng học qua chuyên môn về quản lý xí nghiệp, cũng không có trải qua các loại chương trình học quản lý kinh tế, đi trải qua thực tập công tác ở các xí nghiệp lớn, cho nên anh không có cách nào đảm nhận được.”
Tống Sở nói tiếp: "Nếu như anh lựa chọn đi học thêm đại học, trước mắt không cần phải nói đến những thứ khác, nhưng mà tầm nhìn của anh thì có thể giúp anh cải thiện rất nhiều."
"Lời nói này của em khiến cho anh hiểu ra, anh quyết định sẽ tham gia cuộc thi vào trường đại học hai tháng sau." Đường Hữu Hoa nắm chặt nắm tay thành một quyền một cách kiên định và quyết tâm.
Quả nhiên, vẫn là Sở Sở tương đối có cách nhìn, khả năng điều này cũng là thân ở vị trí khác nhau, tằm mắt nhìn đối với sự phát triển lâu dài khác nhau.
Bạn bè trong thôn thấy chủ yếu vẫn là trước mặt mình một mẫu đất ba phân, còn Sở Sở thấy chính là trời đất sau này sẽ rộng lớn hơn.
Tống Sở cười nói: "Em ủng hộ anh. Em và anh ba bọn họ chuẩn bị biên soạn một quyển tài liệu học tập thi vào trường đại học, chờ sau khi làm thành, em sẽ bảo anh ấy đưa cho anh một bộ để ôn tập."
Hai mắt của Đường Hữu Hoa sáng lên, nói: "Vậy thì thật là quá tốt!"
“Sở Sở, em nói xem nếu anh thi vào đại học, thì thi đến nơi nào sẽ tốt đây?” Anh ấy có chút cầm lòng không đặng mà hỏi.