Lời này khiến tất cả mọi người cảm thấy bất đắc dĩ, bọn họ cũng không thể không nhiệt tình.
Cố Việt rất thản nhiên cười nói: "Hết cách rồi, kỹ thuật hiện tại của chúng tôi khá lạc hậu, thấy được một người phụ trách khu vực Âu Á của công ty cơ khí lớn như vậy tới thủ đô, đương nhiên là phải thử vận khí rồi, xem thử có thể bàn mấy hợp đồng làm ăn với anh được hay không."
Lạc hậu cũng chẳng có gì mất mặt, một ngày nào đó bọn họ nhất định có thể đuổi kịp Âu Mỹ .
Jonas tương đối thưởng thức Cố Việt, "Ha ha, anh đúng là thẳng thắn, nói như vậy, có phải là tôi nên hẹn mấy người kia hay không?"
Đây cũng là một loại thử Cố Việt.
Cố Việt cười nói: "Tới cũng tới rồi, gặp mặt cũng khá tốt."
"Nhưng mà người muốn tìm anh quá nhiều, hay là thống nhất mở một cuộc họp gặp mặt, gọi những người muốn hợp tác làm ăn với anh tới, sau đó mọi người ngồi xuống cùng nhau tâm sự."
"Có thể đàm phán thành công là tuyệt nhất, nếu như không đàm phán thành công thì cứ coi như kết bạn thôi, thế nào hả?" Anh hỏi.
Về phần ngày hôm nay, mọi người đều theo tới xem thí nghiệm...
Jonas nghe hiểu ý của anh, dở khóc dở cười nói: "Cố, nói thật, tôi cảm thấy thực ra anh làm nghiên cứu chính là uổng phí tài năng, anh nên tới làm việc ở Bộ mậu dịch đối ngoại."
Thì ra thằng nhóc này lại đang đợi anh ta ở đây.
Cố Việt ý vị thâm trường cười nói: "Đáng tiếc tôi lại không cảm thấy hứng thú với Bộ mậu dịch đối ngoại, tôi vẫn cứ làm nghiên cứu khoa học của tôi thôi, nếu không anh làm sao bay tới đây được chứ?"
"Jonas, anh cảm thấy đề nghị vừa rồi của tôi thế nào?" Anh hỏi tiếp.
Jonas bất đắc dĩ buông tay, "Anh đã nói tới mức này rồi, nếu như tôi không đồng ý, lỡ như anh không tiếp tục đàm phán chuyển nhượng giao quyền kĩ thuật kia cho tôi thì phải làm sao?"
Anh ta cô ý làm trò nói ra trước mặt nhiều người như vậy, ý tứ chính là anh ta hoàn toàn là vì nể mặt mũi của Cố Việt, vì kĩ thuật trong tay Cố Việt nên mới đồng ý.
Cố Việt mấp máy môi, "Jonas, anh hiểu như thế thực ra cũng được."
Ý tứ của anh cũng rất rõ ràng, nếu như anh ta không đồng ý, kỹ thuật kia đương nhiên không cần bàn nữa.
Jonas càng thêm bất đắc dĩ, lúc này anh ta thật sự tình nguyện nói chuyện với người của Bộ đối ngoại, cũng không muốn giao chiến với Cố Việt nữa.
Anh ta đã phát hiện, Cố Việt không tinh ranh như người thường đâu, thường xuyên đào hố khiến anh ta không tự chủ được mà nhảy vào, anh ta còn không có cách nào bò lên, tức thật!
"Cố, vậy anh sắp xếp thời gian gặp mặt đi, muốn mời người nào anh cứ quyết định là được, tôi nhất định sẽ tham gia."Cho dù là tức giận nhưng Jonas vẫn cho Cố Việt mặt mũi.
Hết cách rồi, anh ta muốn kĩ thuật của người ta, không thể không cúi đầu!
Đây là lần đầu tiên anh ta uất ức như vậy, nhưng kĩ thuật trên tay Cố Việt đối với bọn họ mà nói thì rất quan trọng, bọn họ hoàn toàn không có biện pháp buông tha.
Đêm qua anh ta cũng đã liên lạc với tổng bộ, bên trên biết tới kĩ thuật này thì cũng rất coi trọng, còn cho anh ta đặc quyền không nhỏ.
Thấy Jonas vậy mà lại đồng ý, đám người Tống Ích sau khi ngạc nhiên thì rất vui mừng.
Đồng thời trong lòng cũng cảm thán và kiêu ngạo, trước đây đều là bọn họ mua thiết bị của phí Jonas, đối phương căn bản không thèm để ý tới, nhưng bây giờ lại đổi ngược thân phận rồi.
Nhìn Jonas thoái nhượng và cúi đầu, bọn họ sinh ra một loại hãnh diện kích động và sảng khoái.
Cố Việt không hổ là cháu trai của ông Cố, quyết đoán và thủ đoạn này không phải người bình thường có thể so sánh.
Cố Việt gật đầu cười nói với Jonas: "Được, anh không quen thuộc với chúng tôi, vậy tôi bèn giúp anh sắp xếp vậy."
Jonas: "..." Cái gì gọi là giúp anh ta sắp xếp? Làm anh ta giống như là muốn mở cuộc họp gặp mặt này lắm, rõ ràng là thằng nhóc này nghĩ ra, thực sự là không biết xấu hổ.
Nhưng mà bây giờ anh ta thuộc phái cầu kĩ thuật, chỉ có thể thầm chấp nhận.