Thực ra cho dù học thần Cố nhà cô không ngăn cản, cô cũng sẽ không để Jacques hôn tay trước mặt mọi người.
Ngoại trừ việc ở đây có rất nhiều người ra, chính bản thân cô cũng không thích bị người khác hôn tay, dù cho đó chỉ là một lễ nghi.
"Mọi người đã ăn bữa sáng rồi hả?" Cô cười hỏi.
Jacques gật đầu: "Ăn rồi, lúc nào thí chúng ta tới phòng thí nghiệm?"
Tống Sở khẽ cười nói: "Bây giờ có thể đi rồi."
"Vậy chúng ta đi thôi, tôi thực sự không nhịn nổi muốn nhìn thấy thành quả thí nghiệm rồi." Hôm qua Jacques nghiên cứu tài liệu tới hơn nửa đêm, vẫn luôn bị vây trong trạng thái rất hưng phấn.
Về phần bọn họ nói với Tống Sở rằng mình ngủ rất ngon, thực ra chỉ là nói nhăng nói cuội.
Anh ta bởi vì tài liệu của Tống Sở mà nửa đêm rồi còn cực khổ, Jonas cũng bởi vì kĩ thuật của Cố Việt mà cả đêm không yên giấc.
Vốn dĩ còn có người ngồi đợi muốn đi tới, nhưng mà đều bị người phiên dịch dho Jonas mang tới đuổi đi.
Ai mà biết vừa ra khỏi khách sạn thì gặp người của bộ đối ngoại đang từ ngoài bước vào.
Thấy ba người Jonas thì chủ động tiến lên chào hỏi.
Trong đó còn có hai người quen biết với Tống Sở, đó là Bộ trưởng của Bộ đối ngoại Tống Ích và Chủ nhiệm ban kinh tế thủ đô Quý Hải Phong.
Tống Ích thấy Tống Sở, chủ động mở miệng cười hỏi: "Tiểu Tống, các cô muốn đi đâu vậy?"
Tống Sở biết bọn họ nhất định là đến vì ba người Jonas, bèn thành thật trả lời: "Jacques muốn làm thí nghiệm chung với tôi, tôi đã nói với thầy là mượn dùng phòng thí nghiệm của Hoa Đại, bây giờ đang đi tới đó."
Tống Ích không nghĩ tới Tống Sở vậy mà lại có thể trực tiếp đưa người đi làm thí nghiệm.
Tin tức về người tên Jacques này bọn họ cũng đã biết, là chuyên gia điều chế thuốc bên phía công ty Siante, còn là con trai của cổ đông lớn, thuộc loại người có tiếng nói.
Phía bọn họ rất muốn hợp tác với công ty Siante bên kia, bất luận là tiến cử dây chuyền sản xuất thuốc, thiết bị, hay là tiến cử vài loại thuốc với công ty kia, cũng có thể tranh thủ lấy được một hai loại thuốc thay thế, những chuyện này đều rất quan trọng.
Chỉ tiếc ngày hôm qua người của nhà máy điều chế thuốc bên này hẹn gặp đối phương, nhưng lại bị từ chối thẳng thừng.
Bên phía Bộ đối ngoại cũng nỗ lực liên lạc, nhưng đối phương nhấn mạnh rằng vẫn còn có chuyện cần làm nên không có thời gian, cũng từ chối luôn.
Ngày hôm nay ông cũng chỉ có thể tự mình dẫn người tới, nhìn thử xem có thể tìm cơ hội gặp đối phương một lần rồi bàn chuyện làm ăn hay không.
Ai ngờ vừa mới tới nơi thì thấy Tống Sở và Cố Việt dẫn người rời khỏi.
Tâm tư ông xoay chuyển cười nói: "Tiểu Tống, chúng tôi có thể đi theo quan sát không?"
"Đương nhiên, nếu như không tiện thì cũng không sao cả." Ông lập tức bổ sung một câu.
Tống Sở biết bọn họ muốn tìm cơ hội tiếp xúc nhiều hơn với Jacques, cô cũng không cự tuyệt, "Nếu mọi người đã có hứng thú thì cứ đi chung đi."
Nụ cười trên mặt Tống Ích càng tươi hơn, "Vậy đi chung đi, mọi người đi quan đó bằng cách nào? Có cần đi chung xe với phía tôi không?"
Nhân tình mà Tống Sở đưa cho này, ông sẽ nhớ kĩ.
Tống Sở cười trả lời: "Không cần điều xe tới đâu, Cố Việt có lái xe tới, mọi người chắc là cũng lái xe tới nhỉ?"
"Ừ, vậy chúng tôi đều tự lái xe tới, sau đó hẹn nhau ở cổng Hoa Đại hả?" Tống ích hỏi.
Tống Sở gật đầu: "Được, gặp ở Hoa Đại!"
Hai bên nói xong thì đi tới bãi đỗ xe của khách sạn.
Lúc đám người Cố Việt tới cửa chính, đám người Tống Ích đã ở đó rồi.
Bên cạnh ông còn có Quốc Kiến Quân và xưởng trưởng của nhà máy điều chế thuốc lớn nhất thủ đô, ngay cả Viện trưởng Ôn của viện nghiên cứu điều chế thuốc sinh vật thủ đô cũng tới rồi.
Mọi người chào hỏi với ba người Jonas, lúc này mới cùng nhau đi lên tầng hướng về phía phòng thí nghiệm.
Vừa đi, Jonas vừa cười trêu ghẹo Cố Việt, "Cố, người ở chỗ mọi người thật sự rất nhiệt tình, tôi có chút không thích ứng."
Lời của anh ta rất nhanh đã được phiên dịch của Tống Ích dịch ra, phiên dịch cho mọi người nghe.