Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão (Bản Dịch Full)

Chương 659 - Chương 659. Trở Thành Người Cùng Hội Cùng Thuyền 2

Chương 659. Trở thành người cùng hội cùng thuyền 2 Chương 659. Trở thành người cùng hội cùng thuyền 2

Nếu không vì loại kỹ thuật tinh chế đó và hai loại thuốc, nếu như bị các công ty điều chế thuốc lớn đối thủ cạnh của bọn họ mua lại giấy phép bản quyền sáng chế, nhanh chóng giành chiếm thị trường trước, đối với bọn họ mà nói thì đây cũng không phải là tin tốt gì.

Anh ta bây giờ đã hoàn toàn trở thành anh em cùng cảnh ngộ với Jonas rồi, nếu biết sẽ có kết quả như thế này, anh mới vừa nãy nhất định sẽ không cười nhạo đối phương.

Hơn nữa anh ta còn cảm thấy mình thảm hại hơn, dù sao Cố Việt cũng không yêu cầu những thiết bị dụng cụ cao cấp cho một phòng thí nghiệm.

Tống Sở đưa tay bắt lấy tay anh ta: “Tôi vẫn rất là xem trọng công ty của các người, cộng thêm anh còn là người bạn mà Jonas giới thiệu, dĩ nhiên sẽ càng nghiêng về các người hơn, trong vòng ba ngày tôi sẽ không tiếp xúc thương lượng với các công ty điều chế thuốc khác.”

Ý tứ của cô rất rõ ràng, sẽ chờ đợi các người cân nhắc thương lượng trong vòng ba ngày.

Một khi đã đến thời hạn, cô cũng chỉ đành có thể nói chuyện thử với những công ty khác một chút thôi.

“Không thành vấn đề, ba ngày chắc là đủ rồi.” Jacques gật đầu một cái.

Tống sở suy nghĩ một chút rồi nhấn mạnh: “Jacques, lời tôi nói trước đó chính là điều kiện tiên quyết để hợp tác, ai muốn mua thiết bị và dây chuyền sản xuất bên chúng tôi, ai sẽ bỏ tiền ra mua, nhưng giá cả của các người không thể cao hơn giá trên thị trường quốc tế.”

“Chi phí bản quyền thì tính riêng, các người tốt nhất chắc chắn được giá cả mà các người đưa ra, sau đó cho tôi câu trả lời.”

Jacques đưa tay vuốt trán: “Tống Sở, tôi bây giờ đặc biệt đồng ý với lời nói của Jonas vừa nãy rồi, cô thật sự còn rất thích hợp với công việc đi mua bán đối ngoại, ai gặp phải đối thủ đàm phán như cô vậy, thì đều sẽ nhức đầu chết mất.”

Ít nhất anh ta không nghĩ lại gặp được người đàm phán như Tống Sở vậy, thật sự là ngạc nhiên mừng rỡ còn đau khổ nữa.

Tống Sở bật cười nói: “Anh đây là xem như đang khen tôi sao?”

Jacques nói chắc chắn: “Dĩ nhiên rồi, tôi đây là đang ca ngợi cô.”

“Các phải ở lại phòng thí nghiệm để họp à?” Tống Sở hỏi.

Jacques lắc đầu một cái: “Không có họp, tôi phải đi về trước để liên lạc với tổng công ty ở bên kia.”

Báo cáo lên, tổng công ty ở bên kia còn cần thời gian để thảo luận nữa.

“Vậy thì để Cố Việt đưa các người quay trở về quán rượu đi.” Tống Sở còn phải ở lại chỗ này để kết thúc công việc.

“Được, có kết quả thì tôi sẽ liên lạc với cô.” Jacques trả lời.

Jonas cũng đang ôm tâm tư xem kịch hay của Jacques trước đây, bây giờ lại đồng tình với anh ta không ít, người này bị bẫy so với anh ta còn thảm hơn.

Anh ta nhìn Tống Sở nửa nghiêm túc nửa đùa giỡn nói: “Tống Sở, lần sau lúc tôi và Cố Việt đàm phán hợp tác lần nữa, hy vọng là cô đang làm thí nghiệm ở phòng thí nghiệm.”

Tống Sở dở khóc dở cười nói: “Jonas, lời này của anh là khen tôi, hay là chê tôi vậy hả?”

“Đương nhiên là khen cô rồi.” Jonas nhún nhún vai nói.

Tống Sở cười nói: “Được rồi, vậy thì tôi xem như là anh đang khen tôi vậy, cảm ơn!”

Tiếp đó cô tương đối có ý sâu xa bổ sung nói: “Có điều là tôi phải nhắc nhở anh một câu, anh trở về thương lượng với tổng công ty, cũng xác định chi phí trao quyền sáng chế với nhau một chút, nếu không tôi có thể sẽ phải liên lạc với người của công ty Als.

Jonas: “…” Phụ nữ quả nhiên là người nhỏ mọn và thù dai nhất, nhanh như vậy đã trở thù câu “Khen ngợi” đó của anh rồi.

“Cố Việt, lần sau đàm phán, tôi hy vọng nói chuyện với cậu.” Anh ta nói với Cố Việt.

Cố Việt khẽ cười nói: “Jonas, anh biết khả năng này sẽ không lớn lắm, tôi và vị hôn thê của tôi là một thể. Anh hẳn là phải dũng cảm tiếp nhận được thực tế này, càng thất bại càng phải can đảm mới đúng.”

Đối với những người đàn ông khác mà nói, người yêu quá ưu tú có thể sẽ có áp lực rất lớn, nhưng đối với anh mà nói thì cũng chỉ có kiêu ngạo và tự hào.

Jonas: “…” Đôi tình nhân này thật sự là quá xấu xa quá khó dây vào mà, trong nháy mắt anh ta không muốn nói thêm lời nào.

“Chúng ta trở về quán rượu đi.” Một phút anh ta cũng không muốn ở lại chung với hai người này ở chỗ này nữa.

Cố Việt gật đầu một cái, lên tiếng chào hỏi với những người đang ở chỗ này, rồi nói với Tống Sở: “Lát nữa anh sẽ đến đón em.”

“Được, em đến phòng thí nghiệm giúp thầy một chút.” Tống Sở đáp lời.

Bình Luận (0)
Comment