Tống Sở nghe thấy lời này của ông ta, lại liếc mắt nhìn vẻ mặt của những người ở đây, cười nhạt: "Vậy sao? Vậy chuyện này tôi không quản nữa, nếu mọi người đã lợi hại như vậy thì cứ tự mình đi tìm công ty điều chế thuốc của nước ngoài mà mua đi."
Jacques và Oury cũng nghe phiên dịch nói những lời vừa rồi, hai người đều rất tức giận.
Nếu không nhờ Tống Sở, bọn họ làm sao có thể bán dây chuyền sản xuất cao cấp chứ, đồ của bọn họ căn bản không buồn bán đi, hiện tại các xí nghiệp điều chế thuốc toàn cầu đều yêu cầu bọn họ mua.
Cái gì gọi là kiếm tiền, bọn họ lại không kiếm?
Dây chuyền sản xuất và thiết bị tiên tiến lần này, giá cả bọn họ bán ra còn thấp hơn so với bọn họ bán cho công ty điều chế thuốc Âu Mỹ, bọn họ căn bản không muốn bán
Tính cách của Jacques khá thẳng thắn, trực tiếp nói với Tống Sở: "Tống, bọn họ thực đúng là không biết điều, nếu không phải là bởi vì cô, công ty chúng tôi chắc chắn sẽ không bán dây chuyền sản xuất cho bọn họ."
"Vậy mà bọn họ lại nói như vậy, vậy chúng tôi cũng không bán nữa, dù sao hợp đồng cũng chưa kí."
Oury cũng tán đồng nói: "Không sai, tất cả chúng tôi đều nể mặt Tống Sở cô nên mới bán dây chuyền sản xuất và thiết bị cao cấp."
"Mang bảng giá chúng ta bán dây chuyền sản xuất cho các nước Âu Mỹ khác cho bọn họ xem thử là bao nhiêu, tưởng chúng tôi ham kiếm số tiền này à?"
Lần này đúng lúc anh ta đàm phán ở Châu Âu xong rồi tới đây, cho nên giá cả khi kí hợp đồng cũng mang theo.
"Nếu như không phải do Tống Sở, cho dù chúng tôi có bán dây chuyền sản xuất và thiết bị cho các người thì nhất định các người sẽ phải trả cái giá cao hơn, trong lòng các người cũng tự có tính toán."
"Người này đừng coi người khác là kẻ ngốc." Anh ta liếc mắt khinh thường người đàn ông trung niên.
Sau đó lấy vẻ cao ngạo và cảm giác ưu việt ra rồi nói: "Bây giờ tôi tuyên bố, sau này sản phẩm của công ty Noval chúng tôi tuyệt đối không bán bất kì cái nào cho công ty của ông."
Jacques cũng nói: "Saint chúng tôi cũng có thái độ giống vậy, kiên quyết sẽ không bán bất luận sản phẩm gì cho công ty của các người, bao gồm cả công ty điều chế thuốc ở Châu Âu, tôi cũng sẽ nói rõ."
Hừ hừ, muốn bắt nạt Tống, cũng phải nhìn xem bọn họ có đồng ý hay không.
"Tống, tôi đã nói là cô đừng sống ở chỗ này nữa, cô xem cô làm biết bao nhiêu chuyện vì bọn họ, người ta không những không cảm kích mà còn oán giận, hay là cô đi tới Saint với chúng tôi, chúng tôi tuyệt đối sẽ ưu đãi cô." Jacques nói xong còn không quên đục vách tường.
Oury: ". . ." Vậy mà anh ta lại bị Jacques giành trước một bước, thất sách.
"Cửa lớn công ty Noval vì cô mà mở, Tống cô thật sự có thể suy nghĩ tới việc đến công ty chúng tôi, ai dám cho cô xem sắc mặt, tôi sẽ để công ty khai trừ người đó." Anh ta trực tiếp hứa hẹn.
Công ty bọn họ vô cùng coi trọng nhân tài cấp cao, ai cũng có thể mạo phạm nhưng không thể mạo phạm tới chuyên gia điều chế thuốc cao cấp của công ty bọn họ, nếu không chủ tịch và cổ đông lớn sẽ là người đầu tiên không buông tha.
Cũng bởi vậy anh ta mới dám nói lời như vậy.
Tống Sở không nghĩ tới hai người này còn căm phẫn hơn cả cô, cô bật cười: "Còn chưa tới mức này đâu."
"Sao lại không tới? Dù sao tôi vừa nghe xong đã thấy rất tức giận." Jacques bĩu môi.
Oury càng hiểu đạo lí đối nhân xử thế, biết là vừa này người kia khơi mào, tuy rằng cũng có người tán thành, nhưng hơn phân nửa người ở đây nhìn về phía người kia cũng không mang theo sự tán thành.
Anh ta cũng đã nhìn ra, Tống Sở không có khả năng vì chuyện này mà đi theo bọn họ.
Nhưng mà anh ta muốn lôi kéo Tống Sở, tốt nhất là thiết lập mối quan hệ vứng chắc, đó là đương nhiên là sẽ cho cô mặt mũi.
Phiên dịch của Bộ đối ngoại nhanh chóng phiên dịch lời của hai người, phiên dịch lại toàn bộ trước mặt mọi người.
Ngày đó cũng là người phiên dịch này theo chân tới phòng thí nghiệm, tận mắt nhìn thấy Tống Sở tranh thủ vì mọi người thế nào, cho nên trong lòng cũng rất khinh bỉ đám người cảm trở này.
Lúc này mới phiên dịch cho người của Bộ đối ngoại, nhưng giọng nói lại lớn tới nỗi tất cả người ở đây đều nghe thấy.