Cũng càng thêm trân quý cơ hội hiện tại, nảy sinh thêm mấy phần cảm kích Tống Sở, quyết định sau này dù thế nào cũng phải qua lại thật tốt với cô, không thể gây chuyện đắc tội nữa. Kết cục của nhà họ Lưu vẫn còn ở trước mắt kìa.
Sáng hôm sau, mọi người đưa hợp đồng tới khách sạn cho hai người Jacques ký, cứ sợ là lại xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, hai người nước ngoài này lật lọng.
May mà có sự dặn dò dặn dò của Tống Sở, mặc dù hai người này không hoàn toàn hứng thú, nhưng vẫn nhận lấy hợp đồng rồi mang đi công chứng.
Xưởng trưởng của xưởng chế thuốc thủ đô muốn mời Tống Sở đi ăn một bữa để bày tỏ sự cảm ơn, nhưng lại bị cô từ chối khéo.
Lúc đó Tống Sở dang ngồi trong phòng riêng của một khách sạn ăn cơm với mấy người Đỗ Đồng.
Chuyện này ngày nay dĩ nhiên là mấy người này cũng nghe rồi, càng ngày càng thêm khâm phục Tống Sở.
“Sở Sở cậu giỏi thật đấy, trừng trị mấy người kia khiến họ ngoan ngoãn nghe lời luôn, nếu không thì họ còn coi câu là liễu yếu đào tơ.” Khuôn mặt Đỗ Đồng đầy sự khâm phục nói.
Tiêu Nguyệt đồng ý nói: “Đúng, Sở Sở cậu xử đẹp lắm.”
“Cũng là Sở Sở lo cho đại cục và giác ngộ cao, phải tớ mà xem, tớ lười quan tâm lắm.” Phỉ Đỉnh nhếch miệng nói.
Hoắc Dao cười nói: “Sở Sở đương nhiên là giác ngộ cao hơn chúng ta, nếu không thì đã chẳng đi giúp đỡ nhiều chuyện như thế.”
“Các cậu cứ tận lực khen mình đi, dù sao mình cũng chẳng ngại đâu.” Tống Sở nhìn mấy trò đùa mà cười.
Cô chuyển chủ đề nói: “Chuyện này thôi cho qua đi, chúng ta đổi chủ đề khác nào.”
Mấy người cũng chẳng nói thêm về chuyện này nữa, tò mò mà hỏi: “Chúng ta nói gì bây giờ.”
“Nói xem các cậu muốn làm gì.” Tống Sở cười.
Phỉ Đìng đập bàn nói: “Chuyện này được, tớ thích nghe chuyện này.”
“Tớ cũng thích nghe chuyện này, Sở Sở có phải cậu nghĩ ra chuyện gì phù hợp với chúng mình rồi không.” Tiêu Nguyệt hỏi.
Tống Sở gật dầu: “Ừm, bây giờ tờ đề nghị với các cậu, đầu tiên là mở một công ty thời trang, tạo nên một thương hiệu cao cấp, chủ yếu đi theo con đường cao cấp.”
“Thứ hai, mở một công ty mỹ phẩm, cũng đi theo con đường trung và cao cấp, tự mình nghiên cứu mặt nạ và các loại mỹ phẩm.”
“Thứ ba, mở một công ty đá quý, cũng đi theo con đường trung cao cấp luôn.”
“Vốn đầu tư vào ba cái này cũng tương đối lơn, muốn chơi đương nhiên cũng lớn, nhưng thành công thu được cũng chẳng phải nhỏ.”
“Nếu như các cậu muốn mở công ty để chơi bời, để thử gì đó thì có thể công ty đồ chơi hoặc là dệt gia dụng*, thị trường ở mảng này cũng rất rộng lớn.”
*Dệt gia dụng: hay còn gọi là dệt trang trí, bao gồm các đồ cùng như rèm cửa, ga trải giường, màn, khăn tắm, đồ dùng trong bếp…
Lời nói của Tống Sở khiến cho mọi người trầm tư.
“Bản thân tớ rất hứng thú với công ty mỹ phẩm.” Phỉ Đình nói.
Tiêu Nguyệt: “Tớ có hứng thú với công ty thời trang hơn.”
“Tớ thích công ty đá quý.” Hoắc Dao cười nói.
Đỗ Đồng nói như thường: “Mấy cái các cậu nói tớ cảm thấy đều không tồi, có điều vốn của chúng ra chắc chắn không đủ để mở.”
Tiền vốn trong tay bọn họ có hạn, mặc dù nhà cũng tương đối chiều chuộng, nhưng nếu đã là con gái, muốn tạo nên sự nghiệp thì sự ủng hộ sẽ không được nhiều như các anh trai.
Ba người còn đang trong tưởng tượng thì bị ép nhìn lại hiện thực: “Đúng vậy, vốn để mở công ty thời trang cao cấp, mỹ phẩm hay là đá quý chắc chắn là rất nhiều, chúng ta hợp lại cũng không thể có nhiều tiền như thế được.”
“Sở Sở, cậu có ý kiến gì tốt hơn chút không?” Hiện tại mấy người này rất tin tưởng vào Tống Sở.
Tống Sở nghĩ một hồi rồi nói: “Hay là các cậu mở một công ty dệt gia dụng trước, đợi sau khi kiếm được tiền thì tiếp tục mở rộng thêm.”
“Nếu là công ty dệt gia dụng thì không cần vốn nhiều, hơn nữa chỉ tiến cử một dây chuyền sản xuất là có thể làm. Quan trọng là yêu cầu kỹ thuật thì không cao, về công nhân thì cũng khá đơn giản, trước mặt mảng thị trường này rất rộng, muốn kiếm được một khoản cũng rất đơn giản.”
“Nếu là dây chuyền sản xuất, tớ có thể giúp các cậu đàm phán với Jonas.”
Tống Sở rất thích mấy em fangirl này, chỉ cần là người cô coi là bạn thì sẽ được cô bảo vệ dưới đôi cánh của mình.