Mấy người ngồi hóng gió mát rất thoải mái, sự yêu thích với Tống Sở trong lòng càng cao hơn một tầng.
Thật ra là đối lập quá mạnh mẽ rồi.
Ngưu Nhã Lệ mang quạt điện về, việc đầu tiên là bảo bọn họ đừng đụng vào, sợ bọn họ lợi dụng.
Tống Sở người ta mang quạt làm lạnh càng cao cấp hơn trở về, nhưng trước tiên là chia sẻ với bọn họ, đây chính là chỗ thua kém.
Trái lại bọn họ cũng không phải nói muốn lợi dụng cái này, nhưng cảm thấy có cảm giác được tôn trọng và được đối phương xem là bạn bè.
“Sở Sở, quạt làm lạnh này dùng tốt lắm, không biết khi nào bên ngoài mới có bán? Tôi muốn mua một cái về cho gia đình.” Lúc trước Tào Tuệ là người của bộ nông nghiệp, người trong nhà cũng đều có công việc, cho nên điều kiện cũng khá tốt.
Mùa hè của bọn họ bên đó cũng khá nóng, nếu có thể mua được quạt điện này, cô ấy mua một cái gửi bưu điện về.
Mặc dù Lý Tú Chi và Lâm Lệ Phương cũng nghĩ đến gia đình và con nít, nhưng trong tay lại không có tiền bạc gì, bên ngoài bán cũng mua không nổi, chỉ có thể tò mò chút.
Tống Sở cười rồi trả lời: “Cái này không thể nói, nếu nhanh thì cuối tháng này có thể có, chậm thì tháng sau chắc sẽ có.”
“Nếu là cửa hàng tổng hợp thì có thể phải năm sau mới chính thức bán, nếu hai tháng này sản xuất ra, tớ hỏi giúp cậu xem có thể mua một cái không.”
Nhân lúc hai tháng này trời nóng, cô phải bảo anh tư nhanh chóng sản xuất ra quạt điện, nếu không thì qua mùa rồi.
Về phần quạt sưởi nhờ học thần Cố lại tạo ra chế độ nóng bán ra mùa đông, cô chưa nghĩ đến, bởi vì cái này quá tốn điện rồi.
“Quá tốt rồi, cảm ơn Sở Sở.” Tào Tuệ gật đầu vui vẻ.
Điền Mộng La đi qua giả vờ lấy đồ, thật sự cảm nhận được hơi lạnh thổi ra thì kinh ngạc không thôi, không ngờ có thể mát mẻ như vậy.
Cô ta đứng đó không muốn đi, quá thoải mái rồi.
Ngưu Nhã Lệ thấy thế vẻ mặt càng khó coi, nhìn quạt điện trước mặt vô cùng không thuận mắt, Tống Sở này đặc biệt đến đối đầu với cô ta.
Qua thời gian một tuần, cô ta cũng phát hiện, điều kiện của Tống Sở không tệ, quần áo ăn mặc không phải hàng rẻ, mỗi lần chỉ cần có rau thịt đều sẽ mua, tiêu tiền cũng rất hào phóng.
Cho nên cần gì phải cố ý kéo gần quan hệ với mấy người nhà quê trong ký túc xá đó, không có chút lợi ích gì, không chừng còn sẽ bị lợi dụng, đầu óc thật sự có bệnh.
Cô ta cũng đứng dậy đến bàn bên đó lấy đồ, không phải là giả vờ lấy, mà là thật sự lấy để chuẩn bị ra ngoài.
Đi qua một luồng gió lạnh mát rượi thổi đến, khiến cô ta cảm thấy rất thoải mái, sau đó trong lòng càng khó chịu.
Cô ta cũng không ngờ thổi gần, gió của cái quạt lại mát mẻ như vậy, nhưng cái đó thổi mát hơn của cô ta quá nhiều rồi.
Ở ký túc xá dĩ nhiên cô ta không tiện đến gần quạt chung, dẫu sao vừa nãy đã chủ động nói không thích.
Nhưng cô ta vẫn có cảm giác ưu việt rất sâu, vênh váo hống hách nói với Tống Sở: “Mua giúp tôi hai cái.”
Trong mắt cô ta, Tống Sở chính là muốn ăn hoa hồng gì đó, chỉ cần giá cả hợp lý, cô ta không ngại bố thí mua hai cái.
Trong lòng cô ta không thể không thừa nhận, quạt làm lạnh gì này quạt quả thật thoải mái hơn quạt thông thường, nếu mang về nhà, cha mẹ nhất định thích.
Tống Sở nhìn bộ dạng kiêu căng của cô ta làm sao đoán ra suy nghĩ của cô ta, cau mày nói: “Có vẻ tôi với cô không thân nhỉ? Cô lấy đâu ra sức lực và tự tin, bảo tôi mua giúp cô như ra lệnh cho tôi?”
Ngưu Nhã Lệ nghẹn họng, mặt cô ta đỏ lên, là bị tức: “Cô mang quạt điện đến, không phải muốn chào hàng bán sao? Tôi mua hai cái xem như nể mặt cô, cô lại còn không cảm kích.”
Tống Sở cười nhạo một tiếng: “Cảm ơn ý tốt của cô, tiếc là quạt làm lạnh này của tôi chỉ có cung không đủ cầu, sẽ không đến mức mang đến trường để chào hàng.”