Cố Việt cười nói: "Trừ cái đó ra, em giúp bọn họ thay đổi mới là mấu chốt."
Anh tận mắt chứng kiến sự lột xác của mấy anh em nhà họ Tống, cho nên biết đây là công lao của Tống Sở.
Tống Sở nhấp một ngụm trà, dương dương đắc ý nói: "Đó là do người yêu anh lợi hại."
"Đúng, người yêu anh lợi hại nhất." Cố Việt cũng nâng ly trà lên uống một ngụm, cười nói tiếp: "Bằng không hai người phụ nữ kia cũng sẽ không bị em làm cho tức giận phải bỏ đi."
Người mẹ kia của anh chắc là cả đời nay đây vẫn là lần đầu tiên bị người mắng như vậy, nhìn qua tức giận cũng không nhẹ đâu.
Tống Sở nhướng mày, "Nói cứ như anh không làm bà ta tức vậy."
"Anh hạ thủ với con trai nhà cậu anh à?" Cô cười hỏi.
Cố Việt gật đầu, "Ừ, ai bảo bọn họ đánh chủ ý lên đầu em."
"Vậy anh làm hay lắm, em cảm thấy mẹ anh chính là loại người chưa nhìn thấy thỏ thì chưa thả chim ưng, chúng ta phải làm một vài chuyện thực tế mới có thể khiến bà ta cố kỵ." Tống Sở nói.
"Anh cũng nghĩ như vậy."
Cố Việt cũng muốn chấm dứt hậu hoạn, nếu không tương lai chờ anh cả của anh được điều về thủ đô làm việc, người phụ nữ kia không chừng lại muốn khoa chân múa tay với hôn sự của anh cả.
Hiện tại nhà họ Cố đang phát triển không ngừng, sau khi được điều về đây tiền đồ của anh cả sẽ vô lượng, mặc dù là tái hôn nhưng tuyệt đối không thiếu gia tộc nhìn trúng, muốn gả con gái trong nhà qua.
Tống Sở nhớ tới chuyện hồi sáng này, "Sáng nay sau khi anh đi, em và anh cả đã gặp Du Thịnh Huy ở trên núi."
Cố Việt ngẩn người, "Sao lại gặp anh ta?"
Tống Sở đem chuyện sao lại gặp được, đối phương nói cái gì cho Cố Việt nghe, "Em cảm thấy không chừng anh ta đang đánh chủ ý tới mảnh đất núi của em."
Sau khi nghe xong Cố Việt bèn nhíu mày, có sự hiểu biết của anh về Du Thịnh Huy, anh ta hẳn là không hứng thú với núi.
Càng có khả năng là đánh chủ ý lên người Tống Tiểu Sở nhà anh, chỉ là anh không xác định được mục đích của đối phương, chuyện này cũng khiến anh rất khó chịu.
Ánh mắt anh lạnh lẽo, "Anh sẽ bảo người theo dõi anh ta, tạo chút chuyện cho anh ta làm."
"Ừ, anh xem rồi làm nhé." Tống Sở rất yên tâm với tác phong làm việc của học thần Cố nhà mình, "Dù sao nếu anh ta dám hướng móng vuốt về phía em, em nhất định cho anh ta đẹp mặt."
"Đúng rồi, dạo này nếu anh rảnh, có thể giúp nhà máy điện khí của anh tư em làm ra hai ba dụng cụ điện gia đình được không, bắt đầu chiếm lĩnh thị trường, cũng có thể hạ thấp công ty điện khí của Du Thịnh Huy." Cô cũng không vừa mắt với đối phương.
Công ty điện khí của Du Thịnh Huy, bây giờ trọng điểm là sản xuất sản phẩm nhập khẩu, tự chủ nghiên cứu còn chưa có thành quả gì, giá cả lại còn khá cao.
Công ty điện khí của anh tư cô không dự định đi theo lộ tuyến nhập khẩu, hoàn toàn là tự chủ nghiên cứu, cũng sẽ tiết kiệm được một khoản phí nhập khẩu lớn, càng không để thương nhân nước ngoài kiếm được lợi nhuận kếch xù, thành phẩm lại thấp hơn rất nhiều, mặt giá cả sẽ có ưu thế.
Mấu chốt là học thần Cố nhà cô có kỹ thuật, sản phẩm được tạo ra chắc chắn còn tốt hơn sản phẩm nước ngoài.
Cũng để cho dân chúng quốc nội chậm rãi dưỡng thành một tiềm thức, thiết bị điện của quốc gia chúng ta tốt hơn nước ngoài.
Chứ không như hậu thế cả một khoảng thời gian rất dài sau này đều nghĩ thiết bị điện của nước ngoài tốt hơn nước mình.
Lúc đó cũng là do kỹ thuật lạc hậu tạo thành, hiện tại việc các cô cần phải làm là khiến kĩ thuật điện gia dụng trong nước vượt ra ngoài quốc tế, hơn nữa còn muốn để thương nhân nước ngoài chủ động nhập khẩu, khiến mọi người cảm thất điện khí của đất nước chúng ta mới là mạnh nhất, mua mua mua.
Nếu như không có chuyện của Du Thịnh Huy, Cố Việt có khả năng sẽ nghiên cứu một dự án đã được duyệt khác trước, hiện tại lại chuẩn bị làm theo lời Tống Tiểu Sở nói, chế tạo vào dụng cụ điện trước đã.
Du Thịnh Huy dám đánh chủ ý lên Tống Tiểu Sở nhà anh, vậy cứ bắt đầu từ việc khiến nhà máy điện khí kia đóng cửa đi.