Được coi như là giáo sư chuyên môn lợi hại nhất ở trường học của bọn họ rồi, cho nên ông ta vẫn rất được tôn trọng.
Giáo sư Nghiêm nhận lấy tài liệu, xem xét cẩn thận, càng xem sắc mặt càng ngưng trọng, sau đó là kích động vô cùng, khi đọc tới phần cuối cùng của tài liệu còn vỗ bàn một cái: “Hay!”
Hành động như vậy làm cho những giáo sư ban đầu vốn đều không quan tâm tới cũng sinh ra lòng hiếu kỳ, giống như là con mèo hiếu kỳ với mấy thứ đồ sắc màu vậy.
“Giáo sư Nghiêm, hạng mục này thế nào?” Thấy giáo sư Nghiêm đọc xong bỏ tài liệu xuống, mọi người đều đồng loạt hỏi.
Giáo sư Nghiêm đẩy đẩy cái kính trên sống mũi một cái, áp chế sự hưng phấn và kích động xuống: “Hạng mục này rất tốt.”
Sau đó ông ta xoay người khẳng định với hiệu trưởng Chu: “Tôi muốn tham gia vào hạng mục phân bón hóa học và chất cải tiến (bón vào cây trồng giúp kích thích phát triển, giúp cây trồng đạt năng suất tốt hơn).”
Hiệu trưởng Chu cười nhạo báng: “Thầy Nghiêm này, trong tay thầy còn có thí nghiệm quan trọng, có muốn làm xong rồi lại bàn tiếp không?”
Thầy Nghiêm dở khóc dở cười: “Thầy cứ trêu chọc tôi đi, có hạng mục tốt như châu báu ở trước mặt như vậy, dù là trong tay tôi có hạng mục thí nghiệm gì thì cũng sẽ trực tiếp vứt bỏ hết là xong chứ gì.”
“Nếu như hai hạng mục này mà thành công, vậy thì đối với với ngành khoa học nông nghiệp mà nói sẽ có ảnh hưởng vô cùng lớn.”
Ông ta lại bổ sung một câu: “Dĩ nhiên, hạng mục cải tiến ngô cũng rất tốt, nếu như thí nghiệm thành công, giá trị sản lượng trên một mẫu ít nhất cũng phải tăng gấp đôi trở lên, đây cũng là hạng mục tốt vô cùng quan trọng.”
Bây giờ có không ít người ăn cơm còn không đủ no, nếu như cải tiến ngô thành công, từ đó nâng cao giá trị sản lượng trên mỗi mẫu và hương vị lên gấp nhiều lần, đối với nông dân và quần chúng mà nói đều là chuyện tốt.
Ông ta là chuyên gia về phương diện này, tất nhiên có thể nhìn ra tính khả thi từ các loại luận chứng và số liệu ở tài liệu trong hạng mục mà Tống Sở nghiên cứu ra.
“Nào nào, để tôi xem xem rốt cuộc là hạng mục như thế nào mà lại làm cho thầy Nghiêm kích động như vậy.” Một giáo sư già khác không chờ nổi mà cầm lấy tài liệu từ trong tay giáo sư Nghiêm.
Sau khi ông ta lật xem xong, lộ ra vẻ mặt càng kích động hơn: “Tôi cũng tham gia hạng mục cải tiến ngô và hạng mục phân bón hóa học.”
“Hiệu trưởng Chu, có phải trước kia bạn học Tống Sở này là nhân tài trong phương diện khoa học nông nghiệp hay không? Tôi cảm thấy không giống như là một tân sinh viên.” Tiếp đó ông ta hỏi.
Học trò ông ta dẫn dắt mười mấy năm cũng không thể làm được thứ như thế này, vậy mà mới chỉ là một tân sinh viên mà đã làm ra được một hạng mục thí nghiệm quan trọng như vậy.
Những người khác thấy vậy, cũng rối rít vội vàng cầm lấy tài liệu xem, thậm chí còn chen chúc lại với nhau để xem.
Hiệu trưởng Chu cười nói: “Các vị đừng tưởng rằng bạn học Tống Sở chỉ là một trạng nguyên đại học, lai lịch của người ta cũng không nhỏ đâu.”
“Tin chắc rằng mọi người cũng đã từng nghe nói về sư phụ của em ấy, ông Ngụy, chuyên gia lợi hại nhất trong phương diện dược phẩm sinh học của đại học Trung Hoa, ông Lộ, viện trưởng viện Trung y, nhân vật được mọi người nể trọng trong giới trung y, trước đó em ấy còn từng nghiên cứu ra...”
Ông ta liệt kê hết những thành tựu về dược phẩm sinh học và chuyện nhà sản xuất dược phẩm nước ngoài cũng phải mua bằng sáng chế của cô.
“Tôi cảm thấy đây chính là một thiên tài sinh ra để nghiên cứu khoa học, vốn dĩ cho rằng thiên phú trọng điểm của em ấy chỉ trong lĩnh vực dược phẩm sinh học thôi, không ngờ tới trên lĩnh vực khoa học nông nghiệp người ta cũng rất trâu bò.” Ông ta tán thưởng nói.
Mấy người thầy Nghiêm không ngờ Tống Sở còn có những thành tựu như vậy, mấy người vừa rồi chưa hiểu hết tình hình đã khinh thường đều cảm thấy xấu hổ.
“Thiên tài như vậy chúng ta phải chú trọng, dù sao tôi cũng tham gia hai hạng mục này.” Thầy Nghiêm nói.
Các giáo sư đọc xong tài liệu về hạng mục ngoại trừ khiếp sợ và không thể tin nổi ra thì chính là hưng phấn và kích động, rối rít mở miệng: “Tôi muốn tham gia hạng mục phân bón hóa học này.”
“Tôi muốn tham gia cái này...”
Mấy vị giáo sư ban đầu đều nói là không có thời gian, muốn rời đi, bây giờ đều không đi nữa, ngược lại từng người đều không chờ nổi mà muốn tranh cướp tham gia hạng mục, sợ mình bị bỏ sót.