Ai biết được võ lực của tống Sở giống như là trong tình báo vậy rất lợi hại, tất cả đều đánh bại những tên côn đồ đó, còn giao cho cục công an.
Làm cho cậu nhỏ còn phải lãng phí một khoản tiền không nhỏ để bịt miệng nữa.
Vốn là đang giơ một ly rượu chát lên một người đàn ông hơn ba mươi tuổi hé mắt nói: “Tống Sở này có chút khó giải quyết.”
“Cậu nhỏ, chẳng lẽ cứ bỏ qua cho cô ta như vậy sao?” Gương mặt của Lô Uyển Anh đầy ủy khuất không cam lòng hỏi.
Bạch Nghiễm Đình nhấp một hớp rượu nói: “Tiểu Anh, cháu không cần phải gấp gáp, cậu nhỏ chắc chắn sẽ không để cho cháu bị ức hiếp.”
“Sau lưng Tống Sở không chỉ có Cố Việt, gần đây còn được lên một tạp chí quốc tế tương đối có uy tín, công bố ra hai hạng mục, rất được phía trên xem trọng, cho nên chúng ta còn phải cho ngọn gió này đi qua, sẽ ra tay với cô ta một lần nữa.”
Anh ta mặc dù tương đối cưng chiều cháu gái, cũng không cho phép ai ức hiếp người nhà của anh ta, dù là chỉ có mắng thì cũng không được, nhưng cũng không phải là không có đầu óc.
Cơn sốt của chuyện lần này còn chưa có giảm xuống, vẫn chưa phải là lúc thích hợp để bọn họ động thủ, nếu như bị đụng đến phía trên, bọn học cũng bị liên lụy, như vậy sẽ không tốt.
Trong lòng của Lô Uyển Anh coi như là vạn phần không cam lòng, nhưng lại vẫn chỉ có thể lên tinh thần rồi cười nói: “Cháu tin tưởng cậu nhỏ nhất định có thể giúp cháu chỉnh đốn Tống Sở, đợi thì cứ đợi thôi.”
Cô ta cũng không phải là ngu ngốc, biết rằng cậu nhỏ nói là có lý, bây giờ không phải là thời cơ tốt để động tới Tống Sở, tiện nghi cho người đàn bà kia vậy.
Lô Nghĩa Kiệt đang ngồi một bên kia nhìn thấy dáng vẻ ủy khuất không cam lòng của em gái trong lòng thương yêu không dứt: “Đừng quá khổ sở, anh và cậu nhỏ khẳng định sẽ giúp cho em chỉnh đốn Tống Sở đó.”
“Anh nghe người đang theo dõi Tống Sở nói, gần đây cô ta cũng đang ở phòng thí nghiệm, chúng ta cũng không có cơ hội tốt để ra tay.”
“Vừa khéo gần đây anh đang bận rộn chuyện xúc tiến đầu tư, đợi đến khi chuyện chu đáo rồi, anh rảnh tay thì sẽ lập tức theo dõi cho biết tay một chút.”
Vị hôn phu của em gái anh ta cũng không phải là dễ dàng cướp đi như vậy, Tống Sở đó còn dám mắng em gái anh ta cái gì mà tiểu tam rồi trà xanh, xem ra là lá gan cũng có thể to lắm.
Gương mặt của Lô Uyển Anh đầy vẻ ỷ lại nhìn anh ta nói: “Vâng, em cũng biết là cậu nhỏ và anh là tốt nhất.”
Từ nhỏ đến lớn, những người đã từng đắc tội với cô ta, bất luận là trai hay gái đều bị anh cả và cậu của cô ta chỉnh đốn, đối với bọn họ, cô ta vẫn rất tin tưởng.
“Cậu còn phát hiện còn có một người nữa theo dõi Tống Sở, lại sẽ cho người cẩn thận điều tra một chút, phát hiện ra là người của Du Thịnh Huy, cháu nói xe chúng ta có nên liên thủ cùng với hắn ta hay không?” Bạch Nghiễm Đình hỏi Lô Nghĩa Kiệt.
Bọn họ đều biết Du Thịnh Huy không hòa thuận với Cố Càng, trước đó lại bởi vì lời mời bị Cố Việt từ chối, nhất định sẽ ghi hận, sau đó muốn ra tay xuống từ Tống Sở.
Bây giờ Du Thịnh Huy làm ăn rất là lớn, anh ta vẫn luôn muốn cùng đối phương bám víu vào các mối quan hệ, nói không chừng có thể dùng cái này làm điểm đột phá.
Có điều là anh ta cũng không phải cầm rất chính xác, cho nên hỏi lập tức hỏi Lô Nghĩa Kiệt.
Đừng xem Lô Nghĩa Kiệt là cháu của anh ta, nhưng tuổi tác giữa bọn họ thì không cách xa mấy tuổi, anh ta có thể làm đồng nghiệp của anh ta, còn làm tốt như vậy, cũng may mà đề nghị và sự điều khiển của Lô Nghĩa Kiệt.
Lô Nghĩa Kiệt suy nghĩ một chút rồi nói: “Du Thịnh Duy này rất có tâm kế, trước đó cháu cũng có chào hỏi khách sáo qua, nhìn một chút có cơ hội hợp tác hay không.”
Du Thịnh Duy người nọ rất tự phụ và kiêu ngạo, không nhất định sẽ cùng liên thủ với bọn họ, mấu chốt là bọn họ bây giờ cũng không thăm dò mục đích theo dõi của đối phương, không tiện ra tay.
Bạch Nghiễm Đình gật đầu một cái nói: “Được , vậy thì giao cho cháu, cháu làm việc là cậu yên tâm rồi.”
Lại tiếp tục qua một tháng, thí nghiệm của Tống Sở ở đại học Thanh Hóa đã hoàn thành thành công.
Nghỉ ngơi mấy ngày, cô đã nhận được điện thoại của Nghiêm Phi, nói rằng người phụ trách khu vực châu Á của công ty điều chế thuốc Thụy Đằng đã đến thủ đô, Lô Nghĩa Kiệt trước tiên đã đi đón ở sân bay, cũng đã sắp xếp chỗ nghỉ ngơi cho đối phương rồi.
Anh ta khoảng thời gian này vẫn luôn theo dõi động tĩnh của Lô Nghĩa Kiệt và Bạch Nghiễm Đình.
Tống Sở nhìn vào tài liệu kỹ thuật mà mình vừa mới viết xong cong cong môi, đến đúng lúc lắm.