Thập Niên 70: Bảo Bối Của Đại Lão (Bản Dịch Full)

Chương 820 - Chương 820. Không Muốn Bị Đối Phương So Đo Thêm Nữa 1

Chương 820. Không muốn bị đối phương so đo thêm nữa 1 Chương 820. Không muốn bị đối phương so đo thêm nữa 1

Tống Sở không có hành động ngay lập tức mà là gọi điện thoại cho Thịnh Thanh Dương và hẹn cùng nhau ăn một bữa cơm.

Bên này Cố Việt cũng nghiên cứu ra máy điều hòa không khí, vừa vặn đã kết thúc thí nghiệm và cùng đi đến một quán ăn riêng tư.

Anh còn gọi cho Hoắc Khải, coi đây cũng như là một buổi tụ họp của mọi người một chút.

Anh lái xe đi đón Tống Sở trước tiên, lúc đến phòng ăn, hai người kia đã đến rồi.

“Mọi người tới sớm thật đấy.” Hai người bọn Tống Sở ngồi xuống.

Thịnh Thanh Dương cười nói: "Chỗ tôi đi làm cách chỗ này không xa, vừa vặn đi gọi điện thoại cho Lão Hoắc rồi tới đây ngay."

“Sở Sở, hôm nay chúng tôi có thể dính quang của cô, để cho anh hai cô làm mấy món ăn đặc sắc hay không?” Anh ta cũng là một người rất yêu thích thức ăn ngon, từ lúc anh hai Tống mở ra quán ăn riêng tư này thì lập tức thường xuyên cùng bạn tới dùng cơm.

Chẳng qua là bên này có không ít món ăn đặc sắc cũng đều có hạn chế thời gian cung cấp, mặc dù mỗi tuần cũng đều có thức ăn mới, nhưng có lúc thì cũng sẽ không nhịn được mà lại nhớ đến mấy món mà mình rất thích ăn.

Đây cũng là lý do mà Tống Sở yêu cầu anh hai Tống giới hạn thời gian bán các món đặc biệt, nếu không thì khách quen cũ thích ăn món gì, tới ăn liên tục mấy lần, cũng sẽ chán ngáy ngay.

Thịnh Thanh Dương cũng nói như vậy, Tống Sở đương nhiên là gật đầu, nói: "Được thôi, tôi sẽ nói một tiếng với anh hai của tôi."

Cô đi vào phòng bếp tìm được anh hai Tống, quả nhiên nói một chút là anh ta đã lập tức đồng ý làm giúp các cô.

Lúc các món ăn được phục vụ ra, nhân viên phục vụ còn vô tình gặp những người khác cũng cảm thấy hứng thú với mấy món ăn này giống vậy.

Sau đó lập tức nghi ngờ có phải anh hai Tống coi thường bọn họ nên lúc nãy mới không bán chúng hay không.

Anh hai Tống chạy đến phòng bao giải thích một trận, chỉ cần một cái ý, em gái tôi muốn ăn thì đương nhiên là tôi phải làm, ai tới cũng không có lớn bằng em gái tôi.

Để cho khách hàng không nói nên lời, nhưng mà nếu là em gái muốn ăn thì bọn họ cũng không biết nói gì khác cho tốt được nữa.

Bọn họ cũng có thể nhìn ra được rằng anh hai Tống vô cùng yêu thương và coi trọng em gái của mình, đồng thời cũng có một chút tò mò không biết em gái của anh ta là ai.

Anh hai Tống là học trò của Triệu Địa, còn dùng quán ăn trước kia của thầy mình để cải tạo thành quán ăn riêng tư, vì vậy trừ người quen ra, cũng không ai biết rằng anh ta là anh trai của Tống Sở.

Bây giờ, bởi vì các quán ăn riêng tư có thức ăn từ vị đến sắc đều thơm ngon, hoàn cảnh có tính ưu nhã tư mật tốt, mấu chốt là còn tương đối mắc tiền, đã trở thành nơi được chọn để hẹn người ăn cơm hoặc là nói chuyện làm ăn của tầng lớp trung lưu và thượng lưu ở thủ đô.

Trước hết muốn đến bên này ăn cơm, thức ăn đặt buổi tối cũng cần đặt trước thời hạn là một tuần lễ, tới cùng ngày thì hoàn toàn là không ăn được, cũng vì vậy mà càng khiến cho người ta cảm thấy ngon miệng hơn, dẫn tới càng nhiều người mua thức ăn hơn.

Anh hai Tống cũng tích lũy được một ít mạng lưới giao thiệp của mình, được người ta gọi là “Ông chủ Tống”.

Cũng vì vậy, anh hai Tống lại là coi trọng kế hoahcj và đề nghị của em gái nhà mình, cho tới bây giờ chưa từng phản đối mà lập tức thực hiện.

Trong phòng bao, Thịnh Thanh Dương nhìn thức ăn được bưng lên, cười nói: "Vẫn là Sở Sở, cô đây có mặt mũi lớn."

Theo như những gì anh ta biết, cho dù là ai đến, anh hai Tống cũng đều là nhất quyết không thay đổi thời gian của các món ăn.

Tống Sở khẽ cười nói: "Anh ấy lại là anh trai ruột của tôi mà."

Thật ra thì cô cũng không ngờ anh hai lại kinh doanh quán ăn riêng tư tốt như vậy chỉ trong thời gian ngắn ngủi thế này, trở thành quán ăn riêng tư cao cấp được đánh giá tốt nhất ở thủ đô.

Qủa nhiên, vẫn là phải thuận theo sở thích mới có thể làm cho đối phương thay đổi mà trở nên hăng hái.

Nếu như để cho anh hai đi quản lý vùng đất miền đồi núi kia, thì chắc chắn anh ta vẫn giở thói trộm gian giở thủ đoạn như cũ mà thôi.

Để cho anh cả quản lý quán ăn riêng tư, sợ là cũng chỉ là giai đoạn khởi bước mà thôi.

Các anh của cô đều có những sở thích và sở trưởng riêng.

Bình Luận (0)
Comment