Cơm nước xong xuôi, Tống Sở cũng biết được không ít chuyện từ miệng của cha con Hứa Vệ.
Ví dụ như lần này bọn họ tới đây, thứ họ muốn mua chính là các thiết bị y tế, toàn bộ đều đưa vào bệnh viện.
Trước đây trong nước tới một dây chuyền sản xuất thuốc hoàn chỉnh cũng không có chứ đừng nói tới dây chuyền sản xuất thiết bị y tế.
Cũng bởi vì muốn nâng cao trình độ của bệnh viện, việc mua những thiết bị tiên tiến là điều tất yếu.
"Hao người định hợp tác với công ty nào?" Cô hỏi.
Hứa Vệ trả lời: " Tập đoàn Masami, hiện nay bọn họ là công ty sản xuất dụng cụ y học lớn nhất Âu Châu, cũng đứng trong top ba toàn cầu."
"Trước đây vốn dĩ đã quyết định sẽ mua một trăm thiết bị, chủ là lúc tới đó chúng tôi mới phát hiện, số thiết bị này của bọn họ khá lạc hậu, cũng là những thứ bọn họ muốn đổi mới nên mới bán."
Ông ấy thở dài nói tiếp: "Chúng tôi cũng đã từng bảo bọn họ thay đổi, đồng ý bù thêm tiền, nhưng người kết nối của công ty Masami và chúng tôi lại không vui, gần đây đều cố ý qua quýt với chúng tôi."
Chỗ máy móc bị thay đổi đào thải này, Masami nhất định rất muốn tiêu thụ, bằng không thời gian kéo dài thêm nữa thì sẽ thành phế phẩm.
Nếu như không biết là còn có những thiết bị cao cấp hơn thì bọn họ cũng đã mua về rồi, dù sao đồ người ta đào thải cũng dùng tốt hơn đồ của bọn họ.
Nhưng bây giờ nếu đã biết thì dĩ nhiên là không thể buông tha, cho dù không thể mua được loại cao cấp nhất, cũng sẽ mua được loại cấp hai.
Chỉ tiếc đối phương lại làm bộ làm tịch, thậm chí còn mang theo thái độ các người thích mua hay không thì tùy.
Bằng không bọn họ cũng sẽ không vì chuyện này mà phiền não như vậy, sau đó còn nhờ Du Thịnh Huy hỗ trợ.
Tống Sở suy nghĩ một lát rồi hỏi: "Lúc nào hai người lại đi tìm người phụ trách của bọn họ?"
Rất đúng lúc, Will cô vừa mới quen chính là tổng phụ trách của tập đoàn Masami.
Tuy rằng không phải chủ tịch, nhưng cũng là một cổ đông lớn, không chỉ quản lý Bộ nghiên cứu lớn nhất ở công ty, hoàn quản một vài đường dây tiêu thụ sản phẩm cao cấp.
Hứa Vệ trả lời: "Ngày mai tập đoàn Masami sẽ mở một buổi họp báo sản phẩm mới, chúng tôi sẽ đi tham gia, sau đó xem thử có cơ hội tìm người kết nối của bọn họ rồi đàm phán hay không."
"Vừa lúc Giám đốc Du có thể giới thiệu hai người cho tôi làm quen, xem thử có thể cứu vãn được hay không."
Nếu như Du Thịnh Huy giúp đỡ, tập đoàn Masami lại cắn mái không nhả, vậy bọn họ cũng chỉ có thể mang số thiết bị này về thôi.
Nhưng như vậy trong lòng sẽ vô cùng khó chịu.
Tống Sở giống như có hứng thú nói, "Khoảng chừng mấy giờ mở, tổ chức ở đâu? Tôi cũng đi qua nhìn thử."
Cô muốn tới nhìn thử Du Thịnh Huy có thật sự muốn giúp đỡ hay không, nếu như không thể giúp, vậy cô cũng chỉ có thể đi tìm Will.
Mặc kệ nói như thế nào thì quan hệ của cô và nhà họ Hứa vẫn rất tốt, cô rất vui lòng giúp một tay. Hơn nữa nhập được những thiết bị y tế tiên tiến thì sẽ rất có lợi cho bệnh nhân và bệnh viện.
Hứa Vệ nói cho Tống Sở biết thời gian và địa điểm, sau đó cười hỏi ngược lại cô: "Cô ở khách sạn nào thế? Hay là ngày mai chúng tôi tới đón cô đi chung?"
Tống Sở là chuyên gia điều chế thuốc sinh vật, cũng xem như là thuộc về lĩnh vực thiết bị y tế, chắc là cũng có chút hiểu biết về những thiết bị này, cô đi theo tham khảo cũng là chuyện tốt.
Hơn nữa ngoại ngữ của cô rất tốt, đàm phán cũng lợi hại, nói không chừng có thể giúp mua được thiết bị cao cấp.
Ông ấy cảm thấy có cô ở đây, bọn họ sẽ càng có cảm giác an toàn hơn.
"Tôi đưa xe qua đây đón cô cùng nhau đi nhé, ngày mai chúng ta đều phải đi." Du Thịnh Huy tìm được chỗ để xen mồm vào.
Anh ta làm nghề buôn bán với người nước ngoài, cũng làm ăn về lĩnh vực thiết bị y tế, hơn nữa rất nhiều năm trước có một họ hàng gần của anh ta cũng định cư ở bên đó, phát triển cũng không tệ lắm, bởi vậy ở bên này anh ta vẫn có mấy phần nhân mạch và tài nguyên.