Tống Sở cũng không cự tuyệt, "Được, vậy thì phiền anh, tôi và mọi người cùng nhau đi xem thử."
Nếu chỉ có một mình Du Thịnh Huy, cô nhất định sẽ mặc kệ, cô chỉ muốn đi chúng với cha con Hứa Vệ thôi
"Đừng khách khí, cô là chuyên gia điều chế thuốc sinh vật, lại còn hoàn thành một hạng múc lớn ở phương diện nông nghiệp, không chừng sau này chúng ta có thể sẽ có cơ hội hợp tác đấy." Du Thịnh Huy thâm ý cười nói.
Đồ của Tống Sở, thực ra anh ta cảm thấy khá hứng thú, dù sao anh ta cũng làm cái ngành y tế, còn có dược liệu.
Tống Sở cười cười: "Sau này có cơ hội rồi hãy nói." Cô nói cho có lệ, chỉ là mặt ngoài không nhìn ra mà thôi.
Quả nhiên, Du Thịnh Huy thấy thế thì nghĩ cuối cùng cũng khiến Tống Sở không lạnh nhạt như trước nữa, vẻ tươi cười trên mặt anh ta cũng sâu hơn.
Cơm nước xong, Du Thịnh Huy nói muốn đưa Tống Sở quay về khách sạn, bị cô lấy lý do còn muốn đi mua sắm để từ chối.
Sau đó hẹn thời gian ngày mai với nhà con Hứa Vệ rồi lập tức rời đi trước.
Sau khi tách ra, các cô cũng không đón xe mà cùng nhau chầm chậm đi bộ quay về khách sạn.
"Sở Sở, cháu đang muốn giúp cha con Hứa Vệ mua được các thiết bị y tế cao cấp sao?" Ông Ngụy mở miệng hỏi.
Tống Sở cười trả lời: "Nếu như Du Thịnh Huy thật sự có thể giúp đỡ, cháu sẽ không nhiều chuyện."
Cô không biết Du Thịnh Huy tại sao lại chủ động nói sẽ hỗ trợ, nếu anh ta cam tâm tình nguyện, cô cũng sẽ không ngăn cản.
Dù sao mấy thứ này đối với phương diện y tế mà nói thì rất tốt, các cô không cần phải đấu đá.
Ông Ngụy cười nói: "Trong lòng cháu có tính toán là được, nếu như Du Thịnh Huy không có cách, cháu giúp đỡ cũng là đúng thôi."
Rất nhanh nụ cười trên mặt ông ấy thu lại vài phần, thở dài, "Chỗ chúng ta không chỉ có thiết bị y tế lạc hậu, bây giờ ngay cả phương diện y học cũng lạc hậu không ít rồi."
Tống Sở cười nói: "Thầy cũng đừng thất vọng và nản lòng, bây giờ lạc hậu cũng cũng đại diện cho sau này, tương lai chúng ta nhất định có thể vượt lên trước, thậm chí là dẫn đầu thế giới."
"Nếu như cháu và công ty Masami có thể đàm phán thành công hạng mục nghiên cứu, trên phương diện y tế cháu cũng có thể giúp đỡ mọi người nghĩ cách nâng cao trình độ và kĩ thuật." Nàng bổ sung.
Gương mặt của ông Ngụy lộ vẻ vui mừng, "Đúng vậy, nếu như hạng mục nghiên cứu được quyết định, bên phía Masami cháu cũng sẽ có quyền phát ngôn, chuyện này rất tốt."
Cô học trò này thật đúng là ngày càng khiến ông ấy kinh ngạc, bên ngoài là thiên tài trên phương diện điều chế thuốc sinh học, nhưng lại có thể phát biểu về những ngành nghề liên quan, thật đúng là không phải thiên tài bình thường.
Về phần tại sao cô lại biết nhiều như vậy, ông ấy và cấp trên cũng sẽ không nghiên cứu sâu, có người từ nhỏ đã định là sẽ tài giỏi như vậy rồi.
Hơn chín giờ sáng hôm sau, Du Thịnh Huy lái xe tới khách sạn.
Ông Ngụy là chuyên gia điều chế thuốc sinh vật, cũng rất có hứng thú với thiết bị y tế cho nên cũng đi theo.
Du Thịnh Huy mở cửa cho Tống Sở rồi nói: "Nhóm người của Bộ trưởng Hứa đã tới hội trường trước rồi, tôi đón cô tới thẳng đó luôn."
"Được!" Tống Sở để thầy lên trước, sau đó gật đầu với Du Thịnh Huy rồi ngồi xuống.
Lần này người tới cũng không chỉ có mỗi cha con nhà họ Hứa, còn có những người khác ở Bộ mậu dịch đối ngoại.
Hội trường cách khách sạn không tính là quá xa, khoảng chừng hơn hai mươi phút chạy xe, trên đường Du Thịnh Huy đều tìm chủ đề nói chuyện với Tống Sở.
Trong lòng Tống Sở rất phòng bị anh ta, nhưng nét mặt lại không lạnh nhạt, thậm chí còn hàn huyên với anh ta vài câu, hiểu được tình hình của tập đoàn Quang Huy.
Cô luôn cảm thấy Du Thịnh Huy vừa giúp đỡ cha con nhà họ Hứa, vừa chủ động tới đón mình, mục đích chắc sẽ không đơn giản như vậy.
Anh ta giống như là đang nhắm vào cô.
Lẽ nào không thể hạ thủ với học thần Cố nhà cô, cho nên muốn tìm điểm đột phá từ chỗ cô sao?
Dù sao gần đây cũng nhàn rỗi không có việc gì làm, cô muốn xem thử Du Thịnh Huy này rốt cuộc muốn làm cái gì, cô chơi đùa với anh ta vậy