Ở bên kia, năm người Tống Sở các cô đang làm chuẩn bị ở phía sau đài.
Lần này tổ chức tranh giải quốc tế ở thủ đô, người tới xem nhiều vô cùng, tất cả vị trí ở hội trường đều đã đầy người ngồi.
Trọng tài hầu hết là mấy chuyên gia trong lĩnh vực này do tạp chí quốc tế bên kia mời tới, cuộc so tài quốc tế lần này cũng là do bọn họ làm chủ.
Người nhà họ Tống hôm nay đều không có đi làm hay mở tiệm, tất cả đều chạy đến xem.
Trong tay Tống Sở có vé vào cửa, không chỉ cho người nhà họ Tống, mà còn cho cả những người quen và bạn bè.
Không chỉ có nhà họ Tống đến, mà còn có cả ông cụ Cố và cha Cố cũng đều tới, còn có một vài người của dòng họ nhà họ Cố.
Tống Sở và Cố Việt tham gia loại cuộc thi tranh giải quốc tế kiểu này, mọi người cũng đều rất bày tỏ sự ủng hộ.
Phía sau đài, Tống Sở và Cố Việt tán gẫu với nhau tương đối khá nhàn nhã, ngoài ra mặc dù ba người kia cũng đang nói chuyện giống các cô, nhưng lại có thể nhìn ra được sự rất khẩn trương căng thẳng.
“Bạn học Tống, bạn học Cố, các cậu không lo lắng sao?” Chu Vệ Đông của Hoa Đại nhìn hai người rồi hỏi.
Lòng bàn tay của cậu ta tất cả đều đã là mồ hôi, thậm chí chân còn có chút cảm giác giống như nhũn ra, hai người này nhìn qua lại đều không hề có một chút căng thẳng nào.
Tống Sở cười nói: "Có cái gì mà phải căng thẳng chứ, mọi người cứ coi như là tranh giải đơn giản một lần bình thường thôi là được mà."
Cô đã trải qua rất nhiều các cuộc so tài quốc tế, hoàn toàn không sinh ra được bao nhiêu tâm trạng lo lắng căng thẳng cả.
Bản thân Cố Việt đã có tính cách tương đối lạnh lùng và tự tin, cũng không hề có cảm giác lo lắng gì giống như cô vậy, nói: “Sau khi lên đài tôi dành hết tâm trí cho cuộc tranh tài, đừng nghĩ đến kết quả là sẽ tốt thôi."
Thẩm Quyên của Kinh Đại dở khóc dở cười, nói: “Chúng tôi cũng nghĩ như vậy đó, nhưng chính là không thể nhịn được mà cứ căng thẳng."
Thật hâm mộ với sự nhàn nhã và tâm tính của hai người này, nhưng mà bọn họ rất khó mà làm được.
“Nhiều người nhìn chúng ta như vậy, lại còn có ti vi phát ra tin tức, nếu như chúng ta làm hỏng thì phải làm thế nào đây?” Trần Vĩnh Cường của đại học Thượng Đán gạn hỏi.
Bọn họ người trừ căng thẳng vì phải tham gia tranh giải ra, điểm chính vẫn là sợ bị so sánh, sau đó lại mất thể diện.
Đây chính là tổ chức tranh giải ở địa phương của bọn họ, nếu như ngay cả hai vòng đầu tiên cũng không có vào được, vậy thì bọn họ cũng không có mặt mũi nào mà nhìn người khác nữa.
Nhưng lần này mười mấy trường tới đây đều là vô cùng mạnh, trong đó có học sinh đã rất nổi tiếng, bọn họ cảm thấy vòng thứ nhất cũng e là khó mà có thể vượt qua được.
Tống Sở hiểu suy nghĩ trong lòng bọn họ, nen an ủi nói: “Mọi người chỉ cần phát huy thực lực của mình là được, cũng sẽ không làm hỏng được, bây giờ càng nghĩ lại càng thêm căng thẳng thôi."
“Hơn nữa, cho dù mọi người có làm hỏng, không phải là còn có tôi và Cố Việt sao, không có chuyện gì đâu.” Cô vô cùng tự tin mà nói thêm một câu.
Ba người bọn Trần Vĩnh Cường: "..." Bọn họ phát hiện ra rằng tấm lòng của Tống Sở thật sự là quá lớn.
Nhưng mà nghe nói cô và Cố Việt rất là lợi hại, được coi là cái loại trụ cột đó, chắc hẳn là có thể dựa vào được mà phải không?
"Vậy thì trọng tâm là dựa vào hai người các cậu. Chúng tôi sẽ cố gắng hết sức để phát huy ra trình độ thực sự của mình". Cả ba người đều không có lòng tin rằng có thể đi vào được đến vòng cuối cùng.
Cố Việt thản nhiên nói: "Mọi người cứ cố gắng hết sức phát huy đi, nếu như có thể phát huy vượt xa bình thường thì lại càng tốt hơn."
Thật ra thì, chỉ cần không kéo chân sau là được, anh cũng có lòng tin với bản thân mình và Tống Tiểu Sở.
Trong mấy người bọn họ đang nói chuyện, hai người dẫn chương trình bước ra sân khấu phía trước, cũng có nghĩa là cuộc tranh giải quốc tế đã chính thức bắt đầu.
Một người nói tiếng Trung, một người nói tiếng Anh, trước tiên là nói cảm nghĩ của bọn họ một chút, sau đó mời một người trọng tài lên tuyên bố quy tắc.
"Tranh giải quốc tế lần này có tổng cộng mười tám đội, tổng cổng chia làm chín vòng đấu, và chia làm ba ngày tiến hành."
"Trong ngày đầu tiên, ba vòng loại sáu đội, còn mười hai đội còn lại tiến vào vòng kế tiếp.”
"Ngày thứ hai, ba vòng loại ba đội, còn lại chín đội tiến vào vòng kế tiếp."
"Trong ngày thứ ba, hai vòng đầu tiên loại đi hai đội, còn năm đội còn lại sẽ tranh giàng ba thứ hạng ở vòng thi thứ ba.”
"Mỗi ngày tranh giải ở các hạng mục khác nhau, đến lúc đó sẽ lại tuyên bố quy tắc thi đấu.”
“Bây giờ mời mười tám đội tiến vào sân, sau đó bắt đầu vòng tranh giải đầu tiên của ngày hôm nay.” Anh ta tuyên bố với hội trường.