Sau khi có động lực mới, Cố Hoan lại tiếp tục tìm mục tiêu đào tạo mới.
Rất nhanh đã tìm được một người.
Đàm Phỉ, đã từng tham gia chương trình tài năng với Vệ Diễm, dựa vào vẻ ngoài điển trai và khả năng ca hát xuất sắc đã giành được vị trí thứ tư chung cuộc.
Khi đó Vệ Diễm đứng thứ chín, cả hai người cũng đều vì công ty giải trí lúc đó tương đối nhỏ, còn không được tiêu chuẩn hóa, cho nên không lấy được tài nguyên tốt từ cuộc thi tài năng.
Sau đó Vệ Diễm đi đóng vai phụ trong phim truyền hình dài tập được Cố Hoan nhìn trúng, vậy nên mới được đẩy thẳng một đường lên vị trí tiểu sinh lưu lượng.
Đàm Phỉ thì bị vùi lấp, bởi vì ban đầu ký hợp đồng là năm năm, cho nên không nổi không chìm làm một ca sĩ nhỏ tuyến mười tám.
Điểm mấu chốt là khi tham gia chương trình tài năng hai người được vào cùng một nhóm, còn có vài mâu thuẫn, Vệ Diễm nhìn Đàm Phỉ không vừa mắt, chủ động đi gây phiền phức.
Cố Hoan đã nghe bài hát cậu ta sáng tác rồi, rất có tài năng và thiên phú, nhưng đáng tiếc là không có hướng phát triển và hoạt động nên muốn phất lên rất khó khăn.
Vì vậy cô tìm tới Đàm Phỉ.
Tại một quán cà phê, Đàm Phỉ nhìn Cố Hoan nhà nhạt nói: “Cô muốn để tôi gia nhập công ty giải trí Yến Hoan, muốn làm người môi giới cho tôi, tôi rất tò mò vì sao cô lại muốn chọn tôi?”
Cố Hoan gật gật đầu: “Tôi thật sự coi trọng cô, tôi cảm thấy cô có tiềm chất để nổi tiếng, tôi cũng tin tưởng bản thân có năng lực để nâng đỡ để cô nổi tiếng được.”
Cô cầm một tập tài liệu mà bản thân đã chỉnh lý lại từ trong túi xách ra: “Tôi đã tìm hiểu qua về cô, biết cô tiến vào giới là vì tình yêu âm nhạc, chỉ là không có tài nguyên tốt, công ty cũng không thu đĩa nhạc cho cô, cho nên vẫn luôn chưa có cơ hội phất lên.”
“Tôi cảm giác cuộc sống của cô có hơi cá muối (kiểu lười biếng, nhàn nhã, suốt ngày nằm ườn ra như con cá muối), cô có muốn nổi tiếng hay không, tôi không dám chắc, nhưng tôi cảm thấy nhất định cô muốn bài hát do chính mình sáng tác sẽ được vang danh khắp thế giới, mà tôi có thể giúp cô thực hiện nó.”
Nét tươi cười ban đầu của Đàm Phỉ đã hơi thu lại, khuấy khuấy cốc cà phê: “Cô có lòng tin như vậy sao? Nếu như tôi nhớ không lầm thì cô là người môi giới trước đó Vệ Diễm, hướng phát triển trước đó đều là tài nguyên phim truyền hình dài tập và điện ảnh, cô thật sự muốn giúp tôi thực hiện ước mơ âm nhạc, hay là muốn cho tôi đi diễn xuất?”
Cậu ta ngẩng đầu rất chăm chú nhìn Cố Hoan: “Cô nhìn rất chính xác, ngoại trừ ca hát là tôi bỏ khá nhiều công sức ra thì quả thật khá cá muối trên những phương diện khác. Diễn xuất của tôi không được tốt, bản thân cũng không thích diễn xuất, cho nên nếu như cô muốn đẩy tôi lên võ đài chiến đấu với Vệ Diễm, vậy thì chắc chắn cô phải thất vọng rồi.”
Dù sao cậu ta cũng đã lăn lộn trong giới giải trí này, cậu ta đã nghe nói chuyện Vệ Diễm tuyên bố hợp đồng hết hạn, sẽ nhảy sang giải trí Đế Hào, cũng thay luôn người môi giới nửa tháng trước.
Một năm nay Vệ Diễm phát triển rất tốt, quay một web drama về trò chơi dành cho giới trẻ lại càng hot hơn, bản thân cũng nổi tiếng thẳng một đường.
Đại đa số người trong giới đều biết đối phương là do một tay Cố Hoan nâng đỡ lên, bây giờ lại trực tiếp vứt bỏ cô nhảy qua công ty khác, cô cũng bị không ít người cười nhạo sau lưng.
Nhưng cậu ta thì ngược lại không có suy nghĩ như vậy, mà cảm thấy buồn cho cô, thật vất vả tiêu phí bao nhiêu tinh lực nâng đỡ người lên xong, đối phương vừa hot một cái là đã đá cô đi.
Vệ Diễm làm như vậy, cậu ta cảm thấy rất chán ghét.
Nhưng cậu ta cũng không có bao nhiêu kỹ năng diễn xuất, không muốn đi gây họa cho giới diễn xuất, bản thân cậu ta như thế nào thì vẫn tương đối hiểu rõ.
Cố Hoan nghe những lời của cậu ta, chẳng những không tức giận, mà ngược lại lộ ra một nụ cười sáng rực: “Tôi chỉ thích làm việc với người thông minh.”
“Nói thật là tôi đã xem qua vai nam phụ số năm của cậu đóng, quả thật là diễn xuất tương đối tệ hại, cho nên tôi vốn không dự định cho cậu diễn xuất, mà tôi muốn chú tâm đào tạo cậu thành ca sĩ đỉnh lưu, mục tiêu là ca vương của phái thực lực.”
Cô nhìn lướt qua Đàm Phỉ một vòng rồi nói tiếp: “Vóc dáng và tướng mạo của cậu tương đối tốt, còn có thể lấn sân sang giới người mẫu, phát triển chút nhân khí, nhận vài quảng cáo cho những nhãn hiệu quốc tế lớn, làm tăng địa vị trong làng giải trí.”
“Tôi sẽ dựa vào những đặc điểm của cậu để xây dựng nên một đường đi thích hợp cho cậu, chẳng những sẽ không lệch hướng với ước mơ của cậu, mà ngược lại còn hướng về hướng đó.”
“Tôi quả thật muốn cho mọi người nhìn xem, tôi có thể nâng một Vệ Diễm nổi tiếng, thì cũng có thể nâng đỡ người thứ hai, người thứ ba, thậm chí là người thứ n, mà còn có thể không cùng đi theo con đường phái thực lực.”
“Bản thân tôi rất có tự tin, chỉ xem cậu có tin hay không thôi.” Cố Hoan rất thưởng thức Đàm Phỉ biết xác định vị trí và tự biết mình của cậu ta.
Vệ Diễm đúng là quá thích tự cho mình là thông minh, thời gian sau được người khác thổi phồng quá lên, cái gì cũng muốn cắm một chân, còn không có thực lực mà muốn phát triển ở cả ba lĩnh vực là điện ảnh, truyền hình và ca hát, lại càng không nghe theo khuyến cáo của cô, đã định trước là đi không xa nổi.
“Cô nói thật? Sẽ không ép buộc tôi phải diễn xuất?” Đàm Phỉ ngồi thẳng người hỏi.
Sở dĩ cậu ta bị coi là người vô hình trong công ty chính là vì từng sắp xếp đi thử vai hai lần và mấy lần đi ăn cùng nhau, chọc cho cấp trên của công ty không vui nên bị đóng băng.
Cố Hoan cười: “Tôi có cần phải lừa gạt cậu không? Cho tới bây giờ tôi không thích miễn cưỡng người khác, chúng ta có thể ghi chú trên hợp đồng, cậu có thể từ chối thông báo mà mình không thích.”
“Ngoại trừ viết nhạc, ca hát ra thì tôi sẽ sắp xếp cậu đi làm model, tham gia một vài chương trình tạp kỹ và nhận vài quảng cáo, nếu như cậu cảm thấy được thì ký, còn thấy không được thì coi như thôi.” Cô bổ sung một câu.
Đàm Phỉ ngẩn người, hoàn toàn không ngờ tới Cố Hoan sẽ đề xuất hợp đồng như vậy, cậu ta trầm tư trong chốc lát, rồi cười đưa tay ra: “Vậy hợp tác vui vẻ!”
Cậu ta rất coi trọng triển vọng của công ty giải trí Yến Hoan, cũng rất thưởng thức sự tự tin của Cố Hoan, bị cô thuyết phục, muốn liều một lần, dù sao thì có sai lầm lần nữa có lẽ cũng không thể kém hơn tình trạng hiện tại được, còn nếu quả thực không được thì cậu ta sẽ rút khỏi giới giải trí.
Cố Hoan cười bắt tay với cậu ta một cái: “Hợp tác vui vẻ!”
Tiếp theo Cố Hoan đi tìm trợ lý trong công ty cho cậu ta, Đàm Phỉ về công ty hiện tại giải trừ hợp đồng, rồi lại đem người đi tái ký hợp đồng.
Sau đó Sau đó, tôi mời một nhà sản xuất âm nhạc hàng đầu và một nhà soạn nhạc rất nổi tiếng trong giới âm nhạc về lên lớp đào tạo cậu ta.
Nhìn thấy hai nhân vật cấp đại sư có danh tiếng cực lớn, Đàm Phỉ rất kinh hãi, hai vị này những cây gạo cội trong giới âm nhạc, bây giờ ngay cả ca hậu và ca vương (giống với ảnh đế và ảnh hậu) còn không dễ gì mời được, vậy mà Cố Hoan lại mời tới để dạy cho cậu ta được.
Hơn nữa bọn họ cùng dùng phòng thu âm của hãng đứng đầu thủ đô, nghe nói ngay cả ca hậu của giải trí Đế Hào muốn sử dụng cũng phải đặt trước nửa tháng.
Làm sao Cố Hoan lại làm được? Đúng là trâu bò quá mà.
Cũng từ chuyện này mà cậu ta phát hiện Cố Hoan không hề đơn giản như vậy, nếu như Vệ Diễm nghe nói tới thì không biết sẽ có cảm thụ gì đây.
Nhưng cậu ta cũng không suy nghĩ nhiều, toàn tâm toàn ý tập trung tinh thần vào trong học tập và sáng tác, công ty muốn phát hành một đĩa nhạc cho cậu ta, cậu ta không muốn để Cố Hoan cảm thấy mình đã nhìn lầm người.
Đàm Phỉ được hai vị đại sư trong giới âm nhạc lên lớp hướng dẫn, lại còn dùng phòng thu âm đứng đầu trong nghề, rất nhanh tin tức này đã lan truyền ra ngoài.
Trong một gian phòng nghỉ ngơi ở giải trí Đế Hào, Vệ Diễm nhìn trợ lý cùng đi theo mình sang ăn máng khác hỏi: “Xác định là do Cố Hoan sắp xếp giúp Đàm Phỉ hả?”
Trợ lý gật đầu một cái: “Em đã cẩn thận điều tra rồi, đúng là Cố Hoan làm, nhưng không biết cô ấy mời được hai vị đại sư từ chỗ nào, lại còn hẹn trước được phòng thu âm hàng đầu nữa chứ.”
Vệ Diễm đập cái cốc trong tay xuống đất, sắc mặt khó coi tới cực điểm: “Tôi mới vừa nhảy công ty thì cô ta đã khai thác Đàm Phỉ từng có mâu thuẫn với tôi trước đây, sau đó lấy những tài nguyên tốt như vậy trực tiếp cho Đàm Phỉ dùng, cô ta đang có ý gì đây? Là cố ý muốn đối nghịch với tôi hả?”
“Cô ta cho rằng Đàm Phỉ có thể so sánh với tôi sao? Tôi mới không tin là cô ta có thể nâng đỡ cho tên kia nổi tiếng được.”
Cố Hoan có tài nguyên tốt như vậy mà cho tới bây giờ lại chưa từng nói với anh ta, càng không cho anh ta dùng, bây giờ chuyện này làm cho anh ta khó chịu tới cực điểm.