Thập Niên 70 Cô Em Chồng Cực Phẩm (Dịch Full)

Chương 136 - Chương 136. Không Khó

Chương 136. Không khó Chương 136. Không khó

Chương 136: Không khó

Lý Thanh Lê không cần hỏi cũng biết đã xảy ra chuyện gì, anh năm xuất ngũ chứ gì nữa, “cây sinh tiền” trong nhà đổ rồi, đổi thành ai còn vui được?

Nhưng cô cũng sẽ không chỉ trích mẹ ruột và anh ruột của mình tham tiền, vì trong mơ cô trước khi đọc quyển sách đó thậm chí là cho đến hiện tại, cô cũng là người có được lợi trong đó, học phí đi học của cô, tiền quần áo và giày, tiền ăn vặt... rất nhiều thứ đều là tiền của anh năm cô. Từ đầu đến chân, cô, mẹ ruột và anh ruột chị dâu đều là nhân vật như thế, không ai có lập trường chỉ trích ai.

Cô hoàn toàn có thể lý giải được suy nghĩ của mẹ và các anh trai chị dâu. Người này nằm ăn cơm lâu đã tập thành một thói quen, đột nhiên bạn không cho anh ta ăn nữa, anh ta sẽ oán trách bạn, chính cái gọi là giúp đỡ nhiều sinh ra ỷ lại, giờ đây không giúp nữa sẽ khiến người thù hận chính là như thế, nếu như đổi lại là trước kia, cô chắc chắn cũng sẽ oán hận anh năm.

Nhưng bây giờ đã khác ngày xưa rồi, cô đã chuẩn bị sẵn sàng tự mình tay làm hàm nhai sau khi anh năm xuất ngũ về quê, cho nên cô cũng không oán hận gì cả, ngược lại cô hẳn nên biết ơn, từ lúc đọc quyển tiểu thuyết đó, mấy ngày nay cô nhàn rỗi cũng nghĩ rất nhiều, trên đời này không có ai có nghĩa vụ phải nuôi bạn hết, còn người phải học cách mình làm mình hưởng mới là thật.

Nói một cách công bằng thì mấy năm nay mỗi tháng anh năm đều gửi tiền về nhà nuôi cả gia đình lớn, còn cho cháu trai cháu gái đi học, anh em nhà ai có thể làm được đến mức độ này? Nếu anh em ruột như thế còn bị oán trách, vậy bọn họ cũng quá không có lương tâm rồi! Ở trong tiểu thuyết kết cục chính là làm nhân vật phản diện!

Cô nghĩ như vậy, cha mẹ, anh trai chị dâu, cháu trai cháu gái cùng là cực phẩm đều nên nghĩ như thế, bọn họ không nên trách anh năm, bọn họ hẳn nên cảm ơn anh năm, nên báo đáp anh năm, tuy rằng sau này cô thật sự không thích vợ anh năm, nhưng ai kêu mình nợ anh năm chứ, chỉ cần một ngày chưa báo đáp xong thì ở trước mặt anh năm, cô vẫn thấp hơn một đoạn.

Trong đầu Lý Thanh Lê còn nghĩ rất nhiều, theo như tiểu thuyết viết, muốn dựa vào làm ăn kiếm tiền trong khoảng thời gian ngắn vẫn đừng nghĩ thì hơn. Hai đường ra duy nhất, một là vào xưởng làm công nhân, ăn lương thực hàng hóa, không phát tài nổi nhưng thắng ở ổn định, nhẹ nhàng hơn làm việc đồng áng. Hai là tham gia thi đại học mấy năm sau, tranh thủ lên được đại học. Lúc đó các phương diện trong nước đều rất cần nhân tài, có thể nói chỉ cần thi đỗ đại học tương lai sẽ rộng mở trước mặt.

Sau khi cải cách mở rộng còn cần điều chỉnh vài năm, chính sách trong nước sẽ thả lỏng, khi ấy có thể làm ăn buôn bán. Nếu như tất cả đều theo như tiểu thuyết viết, lúc đó chỉ cần lá gan đủ lớn dám là tốp người đầu tiên xông xáo, lại chọn phương hướng tốt, nghiêm túc chân thành tin tưởng làm ăn, vậy muốn kiếm tiền thật sự không khó đến vậy.

Nhưng trước mắt nói những chuyện này vẫn còn quá sớm, tình hình trước mắt chính là anh năm về rồi, cuộc sống thoải mái lười biếng của cô cũng đến điểm kết, mình phải nghĩ bước tiếp theo nên làm thế nào.

Vào xưởng? Cô đã từng mạnh miệng nói muốn vào xưởng ăn lương thực hàng hóa, nhưng cô không có quan hệ, mấy thứ như cơ hội này không phải thứ cô muốn có thì có thể có được. Thi đại học? Thi thì chắc chắn phải thi rồi, vẫn nên ôm một tia hy vọng cuối cùng, lỡ như mình giẫm vào vận may thật sự thi đỗ thì sao? Vậy cô thật sự chính là cá chép trở mình rồi, không phải sao? Cô không những làm cả gia đình nở mày nở mặt, mà cha mẹ cô còn không mừng muốn chết chắc? Chỉ riêng nghĩ thôi cô đã cảm thấy có thể diện gấp đôi rồi! Nhưng vấn đề thi đại học này phải vài năm nữa mới bắt đầu cơ.

Nghĩ đến đây, Lý Thanh Lê cảm thấy trống trải, không nghĩ ra được gì nữa! Bỏ đi, không nghĩ nữa! Vẫn nên nằm thẳng là sướng nhất!

Tương lai có thể tạm thời gác qua một bên, nhưng trước mắt bầu không khí trên bàn cơm vẫn cần điều tiết một chút, cô nghĩ ngợi, trong lòng lại nảy ra sáng kiến, cố tình hỏi mẹ cô: “Mẹ, mấy ngày này mẹ luôn miệng anh năm dài anh năm ngắn của con, ngay cả bà mai tới cửa giới thiệu đối tượng cho con mẹ cũng không quên nhắc đến anh năm, sao anh năm về rồi bà cụ nhà mẹ ngược lại không vui thế?”

Bình Luận (0)
Comment