Chương 178: Chuyện kiếm tiền
Sự thay đổi thứ hai chính là chị ba Lý có cái lưỡi dài nhất lớn nhất ở nhà họ Lý cuối cùng cũng chậu vàng rửa miệng, hoàn toàn rút khỏi tổ bà tám ở đội sản xuất, đội sản xuất thiếu cô ta chuyển thị phi, châm ngòi thổi gió, trong lúc nhất thời gió yên biển lặng, yên tĩnh đến mức khiến người không quen.
Người nhà họ Lý cảm giác được rõ ràng, trong mấy ngày chị ba Lý yên tĩnh này, chị tư Lý và chị ba Lý không quá hòa thuận không người cãi nhau, không người kéo chị hai Lý nói người này nói xấu người kia nói xấu, cũng không ai tới cửa chỉ đích danh tên họ Trương Mỹ Quyên cô ta, mà bà Điêu cũng bớt có cơ hội mắng cô ta, một cộng một hơn cả hai, hiển nhiên nhà họ Lý lại càng yên tĩnh hòa thuận hơn.
Cái này gọi là gia đình hòa thuận vạn sự hưng, lại có một câu hòa khí sinh tài, cha mẹ, anh trai chị dâu, cháu trai cháu gái trong nhà đều an phận, hiển nhiên Lý Thanh Lê càng có nhiều thời gian để… ngủ hơn, ngoài ngủ ra cô cũng bắt đầu suy nghĩ chuyện kiếm tiền.
Trong tiểu thuyết, anh ba cô không có bản lĩnh kiếm tiền lớn, nhưng dựa vào chút khôn lỏi muốn kiếm ít tiền lại không quá khó. Trước khi anh năm cô lập gia đình, hai vợ chồng anh ba đã kiếm được vài trăm qua con đường ở chợ đen này, hơn nữa thẳng đến trước khi cải cách mở rộng cũng chưa từng bại lộ, có thể nói là đầy vận may.
Cô đoán tác giả tiểu thuyết sắp xếp như vậy là để so sánh anh ba và anh năm, cùng là anh em, cùng lớn lên đẹp, cùng có đầu óc tốt, nhưng kết cục cuối cùng lại hoàn toàn khác nhau. Anh năm có vợ đẹp con khôn, trai gái đủ cả, sự nghiệp phát đạt, chính là điển hình của đàn ông thành công.
Còn anh ba cô thì vợ là đồ thị phi, năm đứa con trai đứa này biết tạo nghiệt hơn đứa kia, đến đâu cũng rước thị phi, lấy được người vợ cũng không ra làm sao, trong nhà cả ngày gà bay chó sủa, vốn dĩ anh ba cô cũng đi làm theo anh năm, nhưng con trai nhiều áp lực lớn. Các con trai lại biết làm khổ, anh ta vì tiền bí quá hóa liều phản bội anh năm ra ngoài làm riêng, kết cục nghĩ cũng biết, sự nghiệp thất bại, tiền vốn không quay về, anh em trở mặt, con trai bất hiếu, cuối đời thê lương.
Nhưng những chuyện đó đều là sau này, trước mắt anh ba cô chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện, cho nên Lý Thanh Lê nghĩ không cọ vận may của anh ba mình thì phí quá, không bằng đi nhờ xe người anh này bán chút đồ, kiếm ít tiền cho mình tiêu?
Lý Thanh Lê nghĩ hai ngày, cuối cùng cũng nghĩ ra được một thứ không cần vốn vẫn bán được… đó là bán hoa cúc rừng khô và hạt dẻ rừng…
Bây giờ đang là mùa thu, trên núi có rất nhiều hoa cúc rừng màu vàng, hái về phơi khô pha trà uống rất tươi mới tự nhiên, cô còn nghe nói hoa cúc rừng cũng là một vị thuốc Đông y, có thể tiêu phù giải viêm, giải nóng, đối với cô mà nói nó không cần vốn, bán thì kiếm được, mà bán không được thì mình pha uống, rất tuyệt!
Về phần hạt dẻ rừng, lúc này trên núi đã có không ít hạt chín nứt vỏ, hàng năm mỗi lần cô lên núi một lần đều có thể hái được rất nhiều, cầm về có thể đặt chất đống ở góc tường, thi thoảng tưới nước, hạt dẻ dại cũng không dễ hỏng, cô có thể ăn rất lâu. Năm nay muốn kiếm tiền cho nên bớt ăn hạt dẻ rừng một chút đi, có thể bán một ít thì một ít, dù sao cũng là tiền cả, không bán được cũng không sao, dù sao cô cũng thích ăn.
Nghĩ xong định bán gì, Lý Thanh Lê đặc biệt xin nghỉ hai ngày lên núi, dẫn theo Lý Đại Nha và Lý Đại Bảo. Cô và Lý Đại Nha một người đi hái hoa cúc, một người hái hạt dẻ rừng. Lý Đại Bảo phụ trách vận chuyển hoa cúc và hạt dẻ rừng về nhà. Bà Điêu ở nhà phụ trách phân loại, vỏ lông bên ngoài nứt thì trực tiếp tách hạt dẻ bên trong ra, chưa nứt thì đặt chất đống bên góc tường, để già lại ăn sau, càng ngọt thanh hơn.
Cùng là làm việc, Lý Thanh Lê đi làm chính là làm một ngày làm hòa thượng đánh chuông đủ một ngày, nhưng lên núi hái hoa cúc và hạt dẻ rừng lại có sức hơn nhiều, lại nghĩ đến mùi thơm của tiền là cả người cô lại càng có sức không dùng hết.
Hai ngày làm việc, Lý Thanh Lê có hơi bất ngờ, cô cho rằng mình sẽ mệt xỉu nhưng không hề, chỉ là chân có hơi xót mà thôi.