Chương 182: Con cũng có một chuyện cần nói với cha mẹ
Bà Điêu chỉ cảm thấy tảng đá đè trên đầu mình mười mấy năm qua cuối cùng cũng rớt xuống, tâm trạng vừa hưng phấn đã có thêm đĩa lạc rang, thịt khô xào hành tây, trứng gà xào hẹ và mề vịt muối trên bàn cơm tối.
Lý Thanh Lê đang ăn bánh trứng rau hẹ vui vẻ thì nghe thấy hai người trên bàn cơm đồng thời nói chuyện.
“Mẹ…”
“Mẹ…”
Anh ba Lý và anh tư Lý đưa mắt nhìn nhau: “Thằng tư, em nói trước đi.”
Anh tư Lý cũng không khách sáo mà nở nụ cười, trong đôi mắt cá chết lấp lánh ánh sáng: “Mẹ, cha, con cũng có một chuyện cần nói với cha mẹ.”
Bà Điêu lau miệng, liếc mắt nhìn chị tư Lý rồi hỏi với vẻ mặt ôn hòa: “Thằng tư, con cũng có chuyện vui gì sao?”
Anh tư Lý cười khà khà: “Buổi trưa con đã định nói rồi nhưng thấy anh hai mừng rỡ như vậy, anh em con cũng không thể giành vị trí nổi bật của anh ấy, thật ra thì, hai anh em chúng con cũng thật trùng hợp, Xảo Lệ cũng có rồi ạ.”
“Hả?” Ông Lý há hốc miệng, quay đầu nhìn bà Điêu: “Bà nó, lần này nhà chúng ta là song hỷ lâm môn à?”
Tuy rằng bà Điêu cảm thấy hai đứa con dâu cùng ở cữ có hơi phiền phức nhưng suy cho cùng cũng là chuyện vui, cho nên vẫn vui vẻ đáp: “Vậy cũng tốt, song hỷ lâm môn, điềm báo tốt! Ngày tháng của nhà họ Lý chúng ta chắc chắn càng ngày càng náo nhiệt, càng ngày càng sung túc!”
Bà ta quay đầu nhắc nhở chị tư Lý: “Xảo Lệ, gần đây làm việc từ từ thôi, có gì không thoải mái nhất định phải nói với tôi, lát tôi sẽ cắt ít thịt bồi bổ cho cô và Tiểu Yến, ha ha…”
Trên mặt anh tư Lý vẫn chưa hết vẻ hớn hở, nhìn về phía người bên cạnh: “Này anh ba, vừa rồi không phải anh có chuyện cần nói với mẹ sao?”
Anh ba Lý và chị ba Lý đưa mắt nhìn nhau, vẻ mặt của hai vợ chồng có hơi kỳ quái. Rồi anh ta hít một hơi thật sâu, trên mặt nở nụ cười: “Mẹ, thật ra con cũng có một chuyện vui muốn nói với mẹ…”
Vẻ mặt của bà Điêu không khống chế được, khóe miệng giật mạnh, lúc này suy nghĩ trong lòng bà ta chính là trong một năm này bà đây cũng không muốn nghe thấy hai chữ “chuyện vui” nữa.
Vẻ mặt của bà Điêu cứng ngắc, vẫn là Lý Thanh Lê vội hỏi giúp: “Anh ba, anh lại có chuyện vui gì nữa, sẽ không phải chị ba cũng có đấy chứ?”
Anh ba Lý vỗ hai tay vào nhau: “Em gái, em thật thông minh, bị em đoán trúng rồi!”
Anh ta lập tức đối diện tầm mắt với bà Điêu mẹ mình, hỏi với vẻ hãnh diện: “Mẹ, có bất ngờ không, có vui không hả?”
Bà Điêu trợn trắng mắt, suýt chút nữa thì ngã ngửa. cũng may được Lý Thanh Lê đỡ dậy.
“Mẹ, mẹ phải kiên cường lên!”
Bà Điêu dựa lên vai Lý Thanh Lê, nước mắt sắp chảy ra rồi.
Trong nhà cùng một lúc mất đi ba sức lao động, một năm hầu hạ ba đứa con dâu ở cữ, lại còn một lúc có thêm khẩu phần lương thực của ba người, tiền tài rút đi vù vù…
“Mẹ, mẹ không làm được!”
Đám người anh cả lý nhìn vẻ mặt sống không còn gì nuối tiếc của mẹ mình dựa lên vai Lý Thanh Lê, cũng vội vàng buông đũa đi qua.
“Mẹ, mẹ không sao chứ?” Anh cả Lý nói rồi muốn nắm tay bà Điêu.
Mặt anh cả Lý xuất hiện trong đôi mắt khép nửa của bà Điêu, bà ta như nhìn thấy quỷ vỗ thật mạnh vào tay anh cả, người cũng lập tức ngồi thẳng dậy, nhìn anh ta như đại địch kéo tới.
“Lý Thành Phát, con muốn làm gì? Sẽ không phải con cũng có tin tốt muốn nói với mẹ đấy chứ?” Bà Điêu nghiến răng nghiến lợi nói.
Anh cả Lý rất bất đắc dĩ: “Mẹ, con với Huệ Lan có bốn đứa con là đủ rồi, sẽ không có tin tốt gì đâu.”
Lúc này trái tim sợ hãi của bà Điêu mới dịu đi một chút.
Ít nhất không phải bốn đứa con dâu đồng thời mang thai, đây mới là chim sẻ chết đầu vểnh lên! Bà Điêu chỉ có thể an ủi mình như vậy!
Mấy anh em nhìn ra được mẹ mình bị “tin tốt” liên tiếp này dọa sợ. Chị tư Lý sinh long phụng thai đã là chuyện của sáu năm trước, khi ấy mẹ bọn họ mới năm mươi, hầu hạ ở cữ chăm sóc cháu trai cũng rất mất sức, càng huống chi năm sau bà ta đã năm mươi bảy rồi, còn một lần chăm sóc ba người? Lỡ như nhảy ra một đôi long phụng thai, hay song sinh gì đó? Còn không phải đòi cái mạng già của mẹ hay sao?
Đối mặt với chuyện ba chị em dâu nhà họ Lý đồng thời mang thai này, bà Điêu rất khủng hoảng, Lý Thanh Lê thì lại ngạc nhiên, tuy rằng dựa theo tiểu thuyết viết anh ba và anh tư vẫn sẽ có con nhưng cũng không trùng hợp, vừa vặn cùng một lúc như vậy, mà sau này anh hai, chị hai hoàn toàn không có con.