Chương 188: Chua trai cay nữ
Bà Điêu mỉm cười trả lời: “Mẹ biết rồi, sáng nay không phải cô nói cơ thể không thoải mái hay sao, mau về phòng nằm đi, cơm nấu xong tôi lại gọi cô.”
Thấy chị hai Lý về phòng rồi, Lý Thanh Lê không nhịn được mới tò mò hỏi: “Sao chị hai biết cái thai này là con trai? Chua trai cay nữ ạ?”
Bà Điêu tiếp tục chà ruột gà của mình: “Em dâu cô ta là Khương Thúy Linh không phải đã liên tục sinh hai đứa con trai hay sao? Nghe nói gần đây lại mang thai tiếp, chị hai con muốn hưởng tí thai khí của em dâu mình nên hai ngày trước đặt biệt về nhà mẹ đẻ một chuyến, bằng không ngày nào cô ta cũng không ra khỏi cửa lớn, không bước chân ra khỏi phòng luôn, kêu cô ta ra lại như thể muốn hại cô ta! Vợ thằng ba còn sinh ba đứa con trai rồi kia kìa. Cô ta không sờ lại cứ nhất định đòi sờ ở nhà mẹ đẻ cơ? Bỏ đi, mặc kệ cô ta, chỉ cần có thể sinh con ra bình an, để lại đứa kế tục cho thằng hai vẫn tốt hơn bất cứ thứ gì!”
Lý Thanh Lê mím môi: “Mẹ, lời này của mẹ con không thích nghe, hừm, chỉ con trai mới là duy trì nòi giống, còn con gái chính là quả rắm! Vậy mẹ sinh con ra làm gì?”
Bà Điêu gật đầu như gà mổ thóc: “Rồi rồi rồi, con gái là bảo bối còn con trai là cây cỏ, được chưa?”
“Điêu Nghi Tú, thái độ này của mẹ quá miễn cưỡng, con vốn muốn giúp mẹ rửa ruột gà nhưng bây giờ con không vui!” Lý Thanh Lê ngửa đầu nhìn lên trời.
Bà Điêu lại cười: “Con bé ngốc này…”
Đang nói chuyện thì chị tư Lý cho cừu ăn xong trở về từ văn phòng đại đội, cô ta thấy trong sân có một đống lông gà, cũng đứng ở cửa, nói với bà Điêu với giọng điệu tùy tiện: “Mẹ giết gà trống lớn ạ, vậy để lại cho con cái đùi đi, gần đây miệng con hơi thèm.”
Bà Điêu hít một hơi thật sâu, nụ cười trên mặt có hơi vặn vẹo như vậy: “Xảo Lệ, chị hai cô vừa mới nói muốn ăn đùi gà, trong nhà lại có khách, cũng phải để lại một cái chứ? Cô đổi cái khác đi, đều là thịt gà, như nhau mà!”
Chị tư Lý bĩu môi về phía phòng tây sau lưng: “Vậy ức gà và mề gà đi.”
“Được, mệt cả buổi sáng rồi về phòng nghỉ ngơi đi, nấu cơm xong sẽ gọi cô.”
Chị tư Lý rời đi cũng chẳng quay đầu lại.
Bà Điêu vừa quay đầu đã nhìn thấy con gái nhỏ của mình đang mím môi cười, bà ta tức giận bảo: “Mẹ con sắp bị chôn đến đùi rồi đây này, không hưởng được phúc của con trai lại còn phải hầu hạ con dâu, giặt quần áo nấu cơm, mệt đến chết đi sống lại, con còn cười? Không có lương tâm, không biết thương mẹ!”
Lý Thanh Lê giơ tay ra vẻ vô tội: “Mẹ, mẹ chỉ có thể nói con lớn lên xấu chứ không thể nói con không có lương tâm! Mẹ xem gần đây con chịu khó bao nhiêu, giống chị cả giúp mẹ giặt quần áo nấu cơm, quét nhà cho lợn ăn, ngoại trừ nấu thức ăn là con thật sự không biết ra, còn những cái khác con không giúp mẹ làm sao? Trước dây đánh chết con con cũng không đoán ra được mình có một ngày lại cần mẫn như thế, siêng năng như thế! Mẹ xem cẩn thận giúp con, bây giờ trên người con còn khuyết điểm nào không?”
“Mẹ cũng không trúng chiêu quấy rối này của con đâu, con thật sự có lương tâm vậy vừa rồi con cười cái gì?”
“Còn không phải nghĩ đến trước đây mẹ hô mưa gọi gió, chỉ trỏ với các chị dâu, ai ngờ còn có một ngày đảo ngược lại, nên nhất thời không nhịn được, bất cẩn lộ cảm xúc thật ra hay sao. Con xin thể, lần sau con nhất định sẽ cố gắng kiềm chế bản thân thật tốt…”
“Con nhỏ thối nhà con chê cười mẹ già có phải không?”
Hai mẹ con vừa đấu khẩu vừa chuẩn bị cơm trưa, đến giữa trưa đám người anh cả Lý cuối cùng cũng trở về. Chị ba Lý là người có tính cách không thể nhàn rỗi nổi, từ sau khi cái miệng bị phong ấn lại càng không nghỉ ngơi hơn, chỉ có thể biến ham muốn đồn thổi vô hạn của mình vào trong công việc vô tận… Cô ta là người duy nhất giành đi làm trong ba chị em dâu.
Tuy rằng nhà người khác con dâu mang thai cũng đi làm, nhưng giành đi làm lại quá hiếm thấy. Lý Thanh Lê cũng đã tìm được điểm sáng trên người chị ba Lý – cần mẫn!
Chị ba Lý còn chưa vào trong sân đã tinh như chó ngửi thấy mùi thịt không ngừng kích thích mũi, một đường tìm theo mùi hương vào nhà bếp, ngay một khắc nhìn thấy bà Điêu mở nắp nồi dùng xẻng xúc gà luộc khoai tây ra, đôi mắt của cô ta bắn ra thần thái chưa từng có trước đây, gần như là tham ăn tục uống.