Chương 228: Nằm không cũng trúng đạn
Từ sau khi chia nhà, tóc anh hai Lý hình như dài hơn, râu cũng lộn xộn hơn vài phần, rõ ràng trông tiều tụy hơn trước một chút, nhưng nghe bà Điêu nói chuyện, anh ta vẫn căng khóe miệng cười với Lý Thanh Lê: “Em gái, chúng ta làm anh em hai mươi năm cũng không cần nói gì cả, anh hai chúc em càng ngày càng gầy, càng ngày càng đẹp, hai mươi tuổi có thể tìm được một đối tượng tốt, giải quyết chuyện lớn đời người nhanh nhất có thể, có được không?”
Lý Thanh Lê còn chưa kịp đáp lời thì anh hai Lý đã bị bà Điêu đứng dậy đập cho một cái: “Thằng hai, mày…”
Ông Lý dè dặt kéo vạt áo của bà Điêu, nhỏ giọng nhắc nhở: “Bà nó, hôm nay là sinh nhật Tiểu Lục, bà nhịn chút đi.”
Bản mặt mẹ kế của bà Điêu nhanh chóng biến mất, lại ngồi xuống, nói từng câu từng chữ với giọng cứng ngắc: “Thằng hai, mày có biết nói chuyện không? Mong em mày càng ngày càng gầy? Thế mà mày cũng nói ra được? Tiểu Lục ăn cơm nhà tao, có phải Tiểu Lục gầy thành bộ xương mày mới vui không hả?”
Con ngươi của anh hai Lý dựng thẳng, nhanh chóng xua tay phủ nhận liên tục: “Con không có, không phải, mẹ nói lung tung!”
Bà Điêu vừa liếc đôi mắt như dao găm nhìn qua, anh hai Lý đã điên cuồng lắc đầu: “Không phải… là con nói lung tung! Mẹ, sao mẹ có thể nói lung tung được? Cho dù anh cả chị cả nói lung tung thì cả đời mẹ cũng sẽ không nói lung tung”
Vợ chồng anh cả Lý vô tội nằm không cũng trúng đạn: “?”
Có câu hoạn nạn gặp chân tình, anh ba Lý không hổ là anh em chân chính, lúc này đứng ra chuyển lực chú ý của mọi người: “Em gái, hôm nay nhân ngày tốt em ra đời, anh ba thẳng thắn với em một chuyện, thật ra trước đây có một đống người tới nhà tìm em xem mắt không thể chỉ trách anh hai, chủ yếu ý tưởng là anh nghĩ ra. Khi đó anh chỉ cảm thấy em có hơi phiền, nhưng bây giờ sự thay đổi của em khiến anh ba ngạc nhiên, thậm chí có vài phần nhìn với cặp mắt khác xưa, anh ba tin cuộc đời sau này của em sẽ càng ngày càng tốt, anh ba sẽ đợi!”
Mấy tháng này trong nhà xảy ra rất nhiều chuyện hoặc lớn hoặc nhỏ, trước đây anh ta chưa từng nghĩ tới, nhưng bây giờ quay đầu nhìn lại đột nhiên anh ta ý thức được rốt cuộc gia đình này của mình đã xuất hiện sự thay đổi lớn bao nhiêu, cha, mẹ, anh hai, Đại Bảo, vợ mình, Nhị Bảo, thằng tư, em gái… Gần như mỗi một người trong nhà hoặc nhiều hoặc ít đều có thay đổi, hơn nữa phần lớn đều là thay đổi tốt hơn, thậm chí anh hai và chị hai đã sắp có đứa thứ hai…
Mà nguồn gốc những sự thay đổi này chính là từ đại hội cải tạo gia đình lần đó của em gái mình.
Anh ba Lý không biết tại sao em gái mình đang yên đang lành lại muốn cải tạo bọn họ, thậm chí ngay cả bản thân cô cũng lặng lẽ thay đổi, nhưng kết quả cải tạo cả gia đình bọn họ là người tới cửa gây sự từ ba ngày hai bữa đến ít ỏi chẳng có mấy, năm nay chia lương thực mùa thu lương thực trong nhà nhiều hơn, cuối năm chia tiền chắc chắn cũng chỉ có nhiều chứ không có ít. Danh tiếng của nhà họ Lý bọn họ ở đại đội cũng tốt hơn trước đây một chút, gia đình hòa hợp vạn sự hưng, ngay cả tiền anh ta kiếm được cũng nhiều hơn một ít…
Cho nên anh ta càng nghĩ càng cảm thấy, có khả năng mình đã thật sự nhìn lầm em gái rồi, cô cũng không phải cô gái trẻ có đầu óc đơn giản và nóng tính như anh ta tưởng, mà cô cũng có trí tuệ đặc biệt của riêng mình.
Cho nên anh ta quyết định nhân cơ hội này thẳng thắn, dù sao anh hai cũng đã thẳng thắn mà em gái còn không trách anh ta, mình chủ động thẳng thắn chắc hẳn cũng không sao đâu.
Lý Thanh Lê ra vẻ trừng mắt nhìn anh ba Lý đầy hung dữ, nhưng không kiên trì được ba giây đã từ bỏ, tức giận nói: “Em đoán ra từ lâu rồi, đầu óc của anh hai hoàn toàn không nghĩ ra được cách thiếu đạo đức như thế.”
Anh hai Lý và anh ba Lý: Một câu nói tổn thương hai người, em gái, em rất tốt, rất mạnh.
Trong mắt Lý Thanh Lê bắn ra tia sáng, nhếch khóe môi: Nhưng nếu anh ba đã nói thẳng ra rồi, vậy anh quyết định sẽ bồi thường em thế nào đây?”
Anh ba Lý trực tiếp ngây người: Thế này khác với kịch bản mình dự đoán.