Chương 284: Anh coi tôi là con ngu chắc
Lý Thanh Lê chống hai tay vào nạnh: “Kiều Hạo, anh coi tôi là con ngu chắc? Anh với Đinh Khiết bàn đối tượng còn không phải nói chia tay là chia tay, mấy tên đàn ông tâm địa gian xảo các anh cũng nhiều, ai biết lần này có phải anh lừa tình cảm của một cô gái nhà lành như tôi hay không? Anh muốn bàn đối tượng với tôi, được, anh lập tức dẫn tôi đi gặp cha mẹ anh ngay, rồi bạn bạc cho rõ khi nào đăng ký kết hôn, bỏ ra bao nhiêu sính lễ, những chuyện này đều phải nói rõ từ trước, vậy tôi mới bằng lòng tin tưởng thành ý của anh đối với phần tình cảm này.”
Hình tượng tiên nữ của Lý Thanh Lê ở trong lòng Kiều Hạo lập tức chia năm xẻ bảy, sụp đổ thành bụi phấn, nhìn cô gái chống nạnh, há mồm là đàn ông tâm địa gian xảo, khép miệng là sinh lễ trước mắt, nào có giống tiên nữ gì đâu, rõ ràng là tạo hình một người đàn bà chanh chua!
Nhưng đối diện với gương mặt không tỳ vết như ngọc đẹp này của Lý Thanh Lê, Kiều Hạo vẫn có chút không nỡ, cố nén lại lòng mất kiên nhẫn bảo: “Tiểu Lệ, chúng ta mới bên nhau, bây giờ nói chuyện kết hôn khó tránh khỏi quá sớm, nhưng tôi đảm bảo với nhân cách của mình, tôi nhất định sẽ chịu trách nhiệm với cô, có được không?”
Trong lòng Lý Thanh Lê cười lạnh khinh thường, ai cần anh chịu trách nhiệm? Chó cũng chẳng cần!
Nhưng ngoài mặt lại mang bộ dáng tức không chịu được, không nhịn được mà nổi giận: “Cái này không được, cái kia thì đợi đã, vậy tôi cần anh có tác dụng gì? Tôi biết rồi, anh chỉ tham lam sắc đẹp của tôi, trên thực tế, anh hoàn toàn không thật lòng muốn ở bên tôi, anh chỉ muốn lừa tình cảm của tôi thôi, anh là tên đàn ông cặn bã! Thời đại nào rồi còn tiền thì không có, lại còn muốn kiếm bạn gái xinh đẹp miễn phí? Anh đi chết đi!”
Lý Thanh Lê đã đợi một khắc này từ lâu rồi, nhân lúc Kiều Hạo chưa chuẩn bị đã tung mạnh một cước, sau đó là những cú đá dồn dập kéo tới, đợi khi anh ta phản ứng lại nhảy ra thì anh ta đã ăn không năm sáu cước của Lý Thanh Lê, đau đến mức nhe răng trợn mắt.
Lý Thanh Lê ngoài mặt không thể hiện nhưng trong lòng lại vô cùng đắc ý, cô đã nói còn gặp Kiều Hạo nữa sẽ đá anh ta thật mạnh, cô gái xinh đẹp chưa bao giờ mạnh miệng, Lý Thanh Lê cô nói được làm được!
Hai người ở trên đường lớn, động tĩnh lớn như vậy hiển nhiên đã thu hút không ít ánh mắt nhìn tới, Lý Thanh Lê nói chuyện dõng dạc, người đi đường nghe được vô cùng rõ ràng, trong lúc nhất thời tất cả người vây quanh đều chuyển ánh mắt nhìn về phía Kiều Hạo, trong mắt đựng đầy vẻ khinh bỉ và chán ghét rõ ràng.
Dưới tình huống này, Kiều Hạo nào còn mặt mũi ở lại thêm, mặt mày cứng ngắc muốn kéo Lý Thanh Lê rời đi, nhưng anh ta nào ngờ Lý Thanh Lê có vẻ ngoài là tiên nữ nhưng thực chất trong xương cốt lại là một tên mặt trơ trán bóng da mặt dày lòng dạ còn đen tối, cô không những không đi còn khóc lóc kể lể, lải nhải chỉ trích Kiều Hạo.
“Kiều Hạo, anh có ý gì? Anh chột dạ có phải không? Vừa rồi anh nói thích tôi đều là giả hết đúng không? Anh nói sẽ tốt với tôi đều là lừa tôi phải không? Hôm nay anh không nói rõ ràng mọi chuyện thì anh không xong với tôi đâu!”
Kiều Hạo đầu muốn to gấp đôi, cuối cùng cũng có thể hiểu được những người đàn ông lấy phải cọp cái về nhà đó sống cuộc sống thế nào, một khắc này, toàn bộ hư ảo của anh ta về Lý Thanh Lê đều đã vỡ nát, Lý Thanh Lê cũng không phải nữ công nhân có gương mặt xinh đẹp đó nữa, con mẹ nó rõ ràng chính là một con cọp cái khoác bộ da đẹp mà!
Đừng nói là kết hôn với cô gái như vậy, cho dù kết đối tượng cũng sẽ tổn thọ. Đến khi đó anh ta nói chia tay, cô gái này chắc chắn sẽ không cần mặt mũi quấn riết lấy anh ta không buông, một khóc hai náo ba thắt cổ, không có được đủ lợi ích từ trên người anh ta, người ta chắc chắn sẽ không bỏ qua cho mình, vì Kiều Hạo anh ta chính là một con sơn dương béo trong mắt người ta!
Đột nhiên Kiều Hạo cảm thấy sợ hãi, nào còn dám dây dưa với Lý Thanh Lê thêm nữa, không nói một câu nào, dưới chân như phết dầu trong nháy mắt đã chuồn mất.
Lý Thanh Lê xoa cằm thưởng thức bóng lưng chật vật chuồn đi của Kiều Hạo, lắc đầu.