Thập Niên 70 Cô Em Chồng Cực Phẩm (Dịch Full)

Chương 283 - Chương 283. Tôi Đã Có Đối Tượng Rồi

Chương 283. Tôi đã có đối tượng rồi Chương 283. Tôi đã có đối tượng rồi

Chương 283: Tôi đã có đối tượng rồi

Anh ta thấy Lý Thanh Lê đứng nguyên tại chỗ, hàng mi dài run lên rồi cụp xuống, anh ta thả nhẹ thanh âm, tiếp tục nói: “Lý Thanh Lê, bắt đầu từ lần đầu tiên gặp cô, trong đầu tôi chỉ có cô thôi, cô là người đặc biệt như vậy, khác với những cô gái khác, tôi không có cách nào khống chế được bản thân không bị cô thu hút…”

Trong đáy mắt của Lý Thanh Lê lóe lên vẻ mỉa mai, khóe miệng vẽ ra một nụ cười xấu xa nhưng chỉ trong nháy mắt đã dập tắt, cô lại ngẩng đầu lên, đáp với vẻ mặt không cảm xúc: “Xin lỗi, tôi đã có đối tượng rồi.”

Kiều Hạo không hề dừng lại, trực tiếp bảo: “Đối tượng đã bàn trước đây chính là một người đàn ông nông thôn đúng không? Anh ta không thể cho cô cuộc sống sung túc, để một cô gái dịu dàng yếu đuối như cô một mình làm việc ở công xưởng, mệt đến chết đi sống lại, vậy anh ta dựa vào cái gì có thể làm đối tượng của cô? Đổi lại là tôi, tôi sẽ không khiến cô chịu bất cứ mệt nhọc gì, cô chỉ cần ở nhà hưởng phúc là được, những việc khác đều không cần cô lo lắng. Tiểu Lê, cô đáng được tốt hơn…”

Cùng lúc Kiều Hạo nói chuyện, người cũng từ từ lại gần Lý Thanh Lê.

Lý Thanh Lê giống như bị đâm trúng tâm sự, chậm nửa nhịp mới phản ứng lại, ánh mắt lại nhìn về phía kiều Hạo đã thay đổi, trông như muốn nói lại thôi.

Kiều Hạo là người lăn lộn tình trường, làm sao không biết đạo lý rèn sắt khi còn nóng, anh ta vội nói với vẻ quan tâm: “Tiểu Lê, cô yên tâm, chỉ cần cô theo tôi, cô có yêu cầu gì cứ việc nói, chỉ cần tôi giúp được vậy tôi nhất định sẽ giúp cô.”

Lý Thanh Lê cúi đầu với vài phần “xấu hổ”, mỹ nhân thở dài, nghịch ngón tay mình: “Tôi ở phân xưởng cũng gần hai mươi ngày rồi, từ đầu đến cuối thao tác vẫn chưa ổn, tay đã mài ra vết chai, có khả năng tôi hoàn toàn không thích hợp làm công nhân xưởng dệt…”

Thật ra yêu cầu này trước đây đã từng nhắc tới với Đinh Khiết, nhưng Kiều Hạo không sợ trời không sợ đất, chỉ sợ mỗi cha mẹ mình, cho nên khí thế lập tức giảm xuống một bậc: “Cái này… tôi có thể nói với bác cả của tôi, xem có chức vụ nào ở văn phòng vào thích hợp với cô không, nhưng nóng vội không ăn được đậu hũ nóng, chuyện này vẫn phải từ từ.”

Lý Thanh Lê bĩu môi với vẻ bất mãn, đáp lời một cách thờ ơ: “Đổi chức vị không dễ, vậy tôi muốn cho người nhà tôi tới làm công nhân xưởng dệt, chuyện này cũng không khó đâu đúng không?”

Kiều Hạo thở phào nhẹ nhõm: “Đợt tuyển công nhân lần sau giữ lại một suất cho người nhà cô là được.”

Đôi mắt của Lý Thanh Lê trừng to, nói một cách vô cùng đúng lý hợp tình: “Một suất sao đủ, chỉ riêng anh ruột của tôi đã năm người rồi, còn có năm chị dâu, cháu trai cháu gái cũng đã qua mười sáu, còn có một đống anh họ bên nội bên ngoại cũng tốt với tôi, kiểu gì cũng phải để cho nhà tôi hai mươi suất mới được!”

Kiều Hạo suýt chút nữa bị cái giá trên trời này của Lý Thanh Lê dọa sợ, có một loại thôi thúc muốn phun máu, giọng nói cũng hơi run rẩy: “Hai mươi suất? Tiểu Lê, chức vị công nhân không phải củ cải có thể tùy tiện có được.”

Lý Thanh Lê bĩu môi, bất mãn bảo: “Chút chuyện nhỏ này anh cũng không làm được, vậy tôi theo anh có lợi ích gì? Tuy rằng đối tượng ở nông thôn của tôi không có xuất thân tốt bằng tôi, nhưng ít nhất anh ấy toàn tâm toàn ý với tôi, tôi kêu anh ấy làm gì anh ấy làm cái đó!”

Kiều Hạo vì cô hội âu yếm mà hạ quyết tâm, đáp: “Một lần hai mươi suất thật sự quá nhiều, nhưng từ từ cũng không phải không được, mỗi năm chúng ta tuyển vài người thân nhà cô, tuyển thêm vài năm vậy vào xưởng chỉ là chuyện sớm muộn, như vậy cũng được chứ hả?”

Lý Thanh Lê đáp lại một cách rất miễn cưỡng: “Hai điểm mà tôi đưa ra, anh không thể lập tức thực hiện được cái nào. Được rồi, vậy tôi hỏi anh, khi nào anh dẫn tôi đi gặp cha mẹ anh?”

Nếu không phải Kiều Hạo phản ứng nhanh thì anh ta suýt chút nữa đã sợ đến ngã quỵ ra đất, miệng lưỡi cũng không còn lưu loát: “Gì, gì cơ? Gặp phụ huynh á? Thế này có phải quá nhanh rồi không, cha mẹ tôi còn chưa biết chuyện tôi với cô, cũng phải cho bọn họ thời gian chuẩn bị chứ.”

Bình Luận (0)
Comment