Thập Niên 70 Cô Em Chồng Cực Phẩm (Dịch Full)

Chương 290 - Chương 290. Đau Đẻ

Chương 290. Đau đẻ Chương 290. Đau đẻ

Chương 290: Đau đẻ

Lý Thành Dương đã kết hôn, trong tay không có tiền, dục vọng quản lý nhà của bà Điêu giảm mạnh, có một ngày nhân lúc Lý Thanh Lê ở nhà, tâm trạng vừa đến đã tuyên bố chia nhà ngay tại trận, dọa cho mọi người đang ăn cơm khi đó sợ đến suýt chút chết sặc. Nhưng mấy anh em đều biết chia nhà là chuyện sớm muộn, tuy rằng trong lòng có hơi phiền muộn nhưng cuối cùng cũng đồng ý hết.

Trước đó anh hai Lý đã chia nhà rồi, trong bốn anh em còn lại, ngoại trừ anh ba Lý tâm tư nhiều hơn một chút ra, thì anh cả Lý, anh tư Lý và anh năm Lý đều là người nặng tình cảm. Chị cả Lý là người thoải mái, chị ba Lý nghe lời chồng mình, chị tư Lý có nhà mẹ đẻ chống lưng cho nên không tính toán chi li, vợ anh năm Lý là Đường Nhã trong tay có tiền, hiển nhiên cũng rất thoải mái. Cho nên bốn phòng cũng không nói một câu khó nghe nào mà rất ôn hòa, bà Điêu nói chia thế nào thì bọn họ nghe như thế, chưa đến hai tiếng đã chia xong.

Trong lòng bà Điêu vẫn nhớ thương chuyện hưởng phúc ăn sung mặc sướng với con trai út, cho nên khi chia nhà không đồng ý với suy nghĩ để anh cả Lý phụng dưỡng bọn họ về già, mà nghĩ là mẹ nuôi năm đứa con trai lớn, chưa bao giờ từng thiên vị ai, vậy hiển nhiên năm đứa con trai phải lần lượt phụng dưỡng mình, năm anh em hiển nhiên đều đồng ý.

Đến đây, cả gia đình Lý Khánh Sơn cuối cùng cũng chia nhà, năm đứa con trai tự lập cửa, từ đây trải qua cuộc sống nhỏ của mình.

Nhà họ Lý chia nhà chưa bao lâu thì cha mẹ của Phó Bạch lấy lý do thăm con trai đặc biệt tới huyện một chuyến. Nếu đã tới rồi, hiển nhiên phải gặp con dâu tương lai và nhà thông gia tương lai. Hai nhà Lý Phó gặp nhau, cô con dâu không quá xấu như Lý Thanh Lê cuối cùng cũng được gặp cha mẹ chồng.

Phụ huynh hai nhà, một nhà đối nhân xử thế vô cùng khách sáo, một nhà khác thì cố hết sức thực hiện nghĩa vụ của chủ nhà, giữ thể diện cho con gái mình, cho nên phụ huynh hai nhà ở chung cũng coi như hòa hợp, cũng không xuất hiện chuyện gì không thoải mái, Phó Bạch và Lý Thanh Lê đều thở phào nhẹ nhõm trong lòng.

Thời gian trôi nhanh, trong chớp mắt vậy mà đã sắp đến đoan ngọ, thời tiết cũng dần bắt đầu nóng bức.

Từ khi chia nhà, trọng trách trên người bà Điêu lập tức nhẹ nhàng hẳn đi, cả gia đình lớn nhân khẩu nhiều nhưng đều chịu khó cho nên không cần bà ta lo lắng. Phòng ba, anh ba Lý và Lý Nhị Bảo đã tập quen với việc nấu cơm và giặt quần áo. Phòng tư, mẹ ruột của chị tư Lý dăm ba ngày lại tới đây chăm sóc con gái, cũng không cần lo lắng nữa. Phòng năm… phòng năm vẫn chưa mang thai, hai người ăn no cả gia đình không đói, không cần người quan tâm. Về phần phòng hai… bà Điêu chẳng thèm quản đứa con dâu thứ hai sao chổi đó tốt hay xấu! Còn nữa, người ta cũng không phải không chồng không con gái, người ta có năng lực như vậy, nào có cần một bà mẹ chồng như bà ta giúp?

Cho nên nói, sau khi chia nhà xong, cuộc sống của bà Điêu vô cùng nhẹ nhàng, trước mắt bà ta sống với con trai lớn, cơm không cần nấu, quần áo cũng không cần giặt, chỉ giúp dọn dẹp và cho gà vịt ăn là được. Nếu như phòng ba, phòng bốn cần bà ta, bà ta sẽ chăm sóc con dâu hai ngày, thế này cũng là nên làm thôi, những thời gian khác bà ta đều rất thoải mái, mỗi ngày đều tìm các chị em trong đại đội nói chuyện, nói đến hào hứng vui vẻ, cuộc sống không biết thích ý bao nhiêu.

Hôm đó là sáng thứ bảy, sức lao động của cả năm phòng đều đã đi làm, trẻ con không cần đi học đều đã đi chơi hết, bà Điêu đi ra vườn hái rau, chỉ còn lại một mình Lý Thanh Lê đang ở trong phòng ngủ nướng, đang ngủ ngon lành thì đột nhiên bên phòng hai truyền tới tiếng kêu thảm.

Tiếng kêu tới từ chị hai Lý quá mức chói tai, hơn nữa còn tiếng này cao hơn tiếng khác, cho dù Lý Thanh Lê có ngủ say cỡ nào cũng bị đánh thức.

Cô lăn một cái ngồi dậy trên giường, áo còn chưa kịp đóng cúc xong đã nghe thấy chị ba Lý và chị tư Lý liên tiếp hô lên kinh hãi.

“Chị hai, chị sao thế? Có phải sắp sinh rồi không?”

“Giường đều ướt hết rồi, chắc chắn là vỡ nước ối rồi!”

“Em gái, mau, mau, mau đi gọi anh hai em, chị hai sắp sinh rồi!” Giọng của chị ba Lý từ xa truyền tới gần, rất nhanh đã tới ngoài cửa phòng Lý Thanh Lê.

Lý Thanh Lê nhanh chóng mở cửa đi ra ngoài, dứt khoát nhanh nhẹn đáp một tiếng: “Yên tâm đi chị ba, em sẽ đi gọi anh hai về ngay!”

Bình Luận (0)
Comment