Chương 310: Em nghĩ đi đâu vậy
Anh hai Lý ở bên cạnh nói chuyện phiếm: “Thằng ba, em nhớ lầm rồi, quyển sách kê chân bàn đó là sách cấp một của em gái, còn cấp ba dùng đi nhà xí cơ.”
“Ồ ồ…”
Anh năm Lý Thành Dương cũng muốn nói gì đó.
Gân xanh ở thái dương của Lý Thanh Lê giật đùng đùng, nghiến răng nghiến lợi nói: “Anh cả, anh hai, anh ba, anh tư, rốt cuộc các anh có ý gì? Có phải các anh cảm thấy em tham gia thi đại học chính là lãng phí thời gian và tiền của, thi rồi cũng không đỗ, có đúng không?”
Bốn anh em anh cả Lý không hẹn mà cùng ngậm miệng, đều nhịp lắc đầu.
“Không có chuyện đó.”
“Sao có thể chứ?”
“Em gái, em nghĩ đi đâu vậy?”
“Bọn anh chỉ thuận miệng nói thôi, nếu như em cứ khăng khăng nghĩ như vậy, vậy bọn anh cũng không…”
Anh tư Lý bị ánh mắt như dao mang theo khí lạnh của Lý Thanh Lê quăng tới, cổ rụt lại, ngoan ngoãn ngậm chặt miệng.
Tuy rằng cảnh tượng tương tự như vậy đã thấy rất nhiều lần trong ba năm nay rồi, nhưng Phó Bạch vẫn bị chọc cười, vị trí của vợ mình ở nhà họ Lý thật sự vẫn cố định mười năm như một ngày, nhưng nói đến cùng vẫn là năm anh trai bằng lòng nhường cô.
Đôi mắt của Lý Thanh Lê vẫn lướt qua người năm anh trai của mình như cũ, cuối cùng hừ lạnh một tiếng nặng nề: “Các anh cứ đợi mà xem, em chắc chắn sẽ thi đỗ đại học, chiếu sáng mù mắt các anh.”
Cho dù đến cùng có thi đỗ hay không, mất mặt là chuyện hoàn toàn không có khả năng!
Sắc trời đã tối như vậy rồi, hiển nhiên Lý Thanh Lê và Phó Bạch phải ở lại. Lý Thanh Lê lẽo đẽo theo sau Phó Bạch một bước cũng không rời, hai người rửa mặt xong xuôi, lần lượt nối đuôi nhau vào phòng ngủ. Ai biết lúc cách cửa phòng chỉ còn một bước, bà Điêu đột nhiên nhảy ra từ trong góc nào đó, xuất quỷ nhập thần dọa Lý Thanh Lê sợ hết hồn.
“Ối giời ơi, mẹ, đêm hôm khuya khoắt mẹ muốn dọa con sợ chết hay sao?” Lý Thanh Lê vuốt ngực.
“Tiểu Phó, con về phòng ngủ trước đi, ha ha, mẹ với Tiểu Lục nói ít chuyện.”
Ở nơi bà Điêu không nhìn thấy, Phó Bạch lặng lẽ vỗ hai cái vào lưng Lý Thanh Lê, ý tứ đó hình như là: Tự cầu mình nhiều phúc đi.
Lý Thanh Lê đi theo phía sau bà Điêu với vẻ mặt ủ rũ tiến vào phòng của hai vợ chồng già, không có bất cứ sự bất ngờ nào, ông Lý đã bày sẵn tư thế, điều chỉnh xong vẻ mặt, khóe miệng mang theo nụ cười nhạt, bình yên đi vào giấc ngủ.
Lý Thanh Lê đi qua, chắp tay sau lưng quan sát cha mình, còn lén giật mái tóc rậm rạp phải nói là đến các con trai cũng ghen tỵ không thôi.
Bà Điêu ngồi trên ghế, tức giận bảo: “Cha con ngủ rồi, đừng quấy rầy ông ấy. Mẹ hỏi con, gần đây bụng con có động tĩnh chưa?”
“Con biết ngay mẹ gọi con là vì chuyện này mà!” Lý Thanh Lê quay người lại, đáp với vẻ bất mãn: “Con với Phó Bạch đều chưa ổn định, mẹ, mẹ gấp cái gì? Làm con nghĩ đến câu hoàng đế chưa gấp mà thái giám đã gấp muốn chết rồi.”
Bà Điêu giống như bị châm ngòi pháo đốt, nổ đùng đùng bắn văng ra: “Nếu như các con sinh cho mẹ một đứa cháu trai thì mẹ còn gấp sao? Hả? Các con còn không gấp, các con nghĩ mình còn nhỏ chắc? Con đã hai mươi ba rồi, Phó Bạch đã hai mươi lăm, các con kết hôn cũng được ba năm, còn không mau sinh con đi, hai vợ chồng trẻ các con đang nghĩ gì vậy hả? Cho dù mẹ con không giục nhưng nhà họ Phó người ta cũng sẽ giục, bây giờ không biết người ta đã nghĩ thế nào về con nữa?”
Lý Thanh Lê oán thầm, nhà họ Phó có thầy Phó giàn xếp, cô mới không lo đâu.
Lý Thanh Lê dứt khoát tìm một cái ghế ngồi xuống, đếm trên đầu ngón tay rồi giơ ra với bà Điêu: “Mẹ, mẹ nói xem con nói có lý hay không, Phó Bạch nửa sau năm ngoái mới vào trường cấp hai huyện làm giáo viên đúng không? Trước đó hai đứa bọn con người ở huyện người ở công xã, chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều làm sao mà mang thai được? Hai là, hai năm trước Phó Bạch vẫn luôn muốn tranh thủ vào trường cấp hai huyện dạy học, bản thân anh ấy vô cùng bận rộn, con cũng muốn chăm chỉ làm việc ở xưởng dệt, công việc của hai đứa bọn họ vừa mới khởi bước, loại tình hình này cũng không cho phép chúng con có con.”
Bà Điêu vừa há miệng, Lý Thanh Lê đã biết bà ta định nói gì rồi, cô đuổi theo tiếp tục nói: “Năm nay, công việc của con với thầy Phó đã ổn định, nhà cũng có, nhưng còn không phải năm nay có thi đại học sao, chuyện có con phải đợi thi xong rồi nói sau cũng chưa muộn.”