Thập Niên 70 Cô Em Chồng Cực Phẩm (Dịch Full)

Chương 321 - Chương 321. Sao Mình Không Thể Thỏa Hiệp Vì Anh

Chương 321. Sao mình không thể thỏa hiệp vì anh Chương 321. Sao mình không thể thỏa hiệp vì anh

Chương 321: Sao mình không thể thỏa hiệp vì anh

Đối với việc này cô vừa mừng vừa cạn lời, mình vất vả đọc sách học hành như vậy, mức độ cố gắng cũng ngang với đám người chị năm và Phó Bạch nhưng kết quả cô lại là người có thành tích kém nhất ngoại trừ Nhị Bảo ra, dựa vào cái gì? Đầu óc của cô ngốc như vậy sao?

Sau khi cô tỏ vẻ bất mãn, Lý Nhị Bảo cũng đau lòng muốn chết, thế này chẳng phải chứng tỏ đầu óc mình còn ngốc hơn cả cô út sao?

Cho dù Lý Thanh Lê có bất mãn thế nào nhưng bà Điêu và ông Lý vẫn mừng rỡ như điên, gặp người đều muốn nói con gái út của mình là sinh viên đại học, con gái từ nhỏ đã thông minh, là học sinh cấp ba đầu tiên của nhà họ Lý bọn họ, là người đầu tiên ăn lương thực hàng hóa, bây giờ lại càng thành sinh viên đại học, có tương lai hơn năm anh trai nhiều! Nhà họ Lý bọn họ thật sự có tổ tiên linh thiêng phù hộ…

Nhưng bà Điêu vẫn vui mừng quá sớm, vì sau đó còn có một tin tức kích động hơn, đó là lần này con rể Phó Bạch của bà ta thi đại học phát huy thực sự quá tốt, tốt đến mức độ nào? Anh một lời không hợp trực tiếp thi vào trường đại học tốt nhất toàn quốc, đó chính là trường chỉ có nhân tài đỉnh cấp mới có thể tiến vào.

Tin tức này một khi truyền ra, công xã Xuân Thủy thậm chí là huyện thành đều dẫn tới chấn động.

Phó Bạch đó trước đây gia nhập đội sản xuất công xã Xuân Thủy bọn họ, dáng người cao lớn, lớn lên còn tuấn tú, làm giáo viên vài năm ở trường cấp hai công xã bọn họ, sau này vì dạy học tốt được trường cấp hai huyện tìm đến, bây giờ người ta đã thi đỗ trường đại học tốt nhất toàn quốc rồi!

Chẳng trách người ta có thể làm một giáo viên tốt, vì anh thật sự rất biết thi!

Phó Bạch thi tốt như vậy nhưng trong đám người nhà họ Lý vẫn có người không quá vui mừng, người này chính là mẹ vợ của anh – bà Điêu. Bà ta đặc biệt gọi con gái về nhà, kéo vào phòng mình chửi cho một trận, nguyên nhân rất đơn giản, Phó Bạch thi đỗ trường ở thủ đô mà Lý Thanh Lê lại là trường đại học tỉnh, hai vợ chồng tách ra ở hai nơi, hơn nữa vừa đi mấy đến tận bốn năm liền, chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, còn chưa có con, thế này tính là vợ chồng gì nữa? Đừng nói đại học còn chưa học xong, mà cuộc hôn nhân của hai người ngược lại đã xong rồi.

Lý Thanh Lê đã sớm biết sẽ có chuyện này, trước khi điền nguyện vọng cô và Phó Bạch đã bàn bạc rất lâu, với trình độ của cô thi vào trường đại học bình thường còn được, để ổn định cô đã điền trường đại học ở tỉnh mình, Phó Bạch phu xướng phụ tùy cũng chuẩn bị điền trường đại học tỉnh nhưng Lý Thanh Lê biết trường đại học trong mơ của chồng, nếu Phó Bạch đã bằng lòng thỏa hiệp vì cô vậy tại sao mình không thể thỏa hiệp vì anh?

Nếu như là lúc vừa mới kết hôn vào bốn năm trước, có đánh chết Lý Thanh Lê cũng không muốn để một mình Phó Bạch tới trường đại học ngoài tỉnh, nhưng vợ chồng bọn họ đã kết hôn bốn năm, cô hiểu anh, Phó Bạch cũng cho cô đủ sự tin tưởng và cảm giác an toàn mà một cô gái cần có nhất, cho nên cô mới cam tâm tình nguyện đưa ra quyết định này.

Cô tin Phó Bạch cũng tôn trọng anh, đây chính là nguyên nhân khiến cô đồng ý.

Còn nữa, tỉnh bọn họ cách thủ đô cũng không xa đến mức đó, hai người ba tháng gặp một lần cũng được.

Nói theo chiều hướng xấu nhất đi, cách xa hay gần đều ảnh hưởng đến đôi bên, Phó Bạch cách cô xa nhưng không phải cô cách anh cũng xa hay sao, nếu như Phó Bạch có gan chó làm chuyện gì có lỗi với cô vậy Lý Thanh Lê cô cũng dám cắm sừng anh! Mang sừng đi tái hôn là được!

Lý Thanh Lê vừa nói ra câu nói vớ vẩn vô cùng ngang ngược này, cho dù là bà Điêu lớn tuổi đã thấy nhiều sự đời cũng vẫn bị bộ dáng có lý chẳng sợ đó của cô chặn họng nói không nên lời.

Vài năm này con gái mình càng ngày càng hiểu chuyện, trong lòng bà Điêu vốn còn vui vẻ vì tưởng cuối cùng con gái cũng đã trưởng thành rồi, nhưng không ngờ giang sơn dễ đổi bản tính khó dời, trong xương cốt vẫn là một đứa ruột để ngoài da.

Nhưng chuyện đã đến nước này, trong lòng bà Điêu có giận bao nhiêu cũng không có cách, cũng không thể cản con rể không tới trường đại học thủ đô được? Kết quả còn không phải là kết thù cho con gái mình sao?

Bình Luận (0)
Comment