Thập Niên 70 Cô Em Chồng Cực Phẩm (Dịch Full)

Chương 322 - Chương 322. Vui Vẻ

Chương 322. Vui vẻ Chương 322. Vui vẻ

Chương 322: Vui vẻ

Kỳ thi đại học xong xuôi, nhà họ Lý bao gồm cả con rể nữa tổng cộng có năm người tham gia, bốn người đều thi đỗ đại học, một người thi đỗ trường đại học hàng đầu toàn quốc, hai người thi đỗ trường đại học tốt nhất toàn tỉnh, còn có hai người vào trường đại học cũng không tính là tồi. Một gia đình ở huyện bọn họ quả thật chính là một sự tồn tại líu cả lưỡi. Lý Thành Năng báo chuyện này lên công xã, công xã có người đặc biệt tới phỏng vấn cả gia đình bọn họ, tuyên truyền sự tích về gia đình bọn họ bằng phát thanh công xã.

Đặc biệt là Phó Bạch đứng nhất thành phố này, sau đó huyện cũng phái người tới phỏng vấn anh…

Trong sân lớn nhà họ Lý náo nhiệt một trận.

Giấy báo trúng tuyển đã tới tay, nhà họ Lý ngũ hỷ lâm môn, tổ tiên cũng thành một mảnh đất lành, hiển nhiên phải bày cỗ mời khách, mời bạn bè người thân tới chung vui.

Có kinh nghiệm tam hỷ lần môn lần trước, lần này anh cả Lý, anh hai Lý, Lý Thành Dương và hai vợ chồng Lý Thanh Lê hợp kế, cứ dựa theo lần trước mà làm, bốn nhà cùng nhau bày cỗ, tiền bỏ ra không ít, cơm canh sắp xếp cho phong phú một chút để mọi người vui vẻ tới đây lại ăn uống sảng khoái rời đi, cả khách lẫn chủ đều vui.

Ngày ăn cỗ đó nhà họ Lý lại náo nhiệt thêm một lần nữa, còn hoành tráng hơn ngày đầy tháng của Ngũ Nha, Lục Nha, Thất Nha, Bát Nha nhiều, người thân bạn bè và đồng nghiệp của bốn nhà liên miên không dứt, trong ngoài sân nhà họ Lý chật kín, bày mười mấy cái bàn cũng đủ để thấy được.

Vì tiền là bốn nhà gom nên mua rất nhiều thịt và thức ăn chất đống trong góc nhà bếp thành ngọn núi nhỏ, các chị em dâu nhà họ Lý, chị dâu em rể nhà mẹ đẻ của đám người chị cả Lý, các chị dâu họ của Lý Thanh Lê… trong nhà bếp không phải thức ăn mà là người, ngay cả một ô đất trống dưới chân cũng không có, vô số đàn bà con gái có họ hàng với nhau chen chúc lại, nói mãi không hết chuyện, vô cùng sôi nổi.

Bà Điêu và ông Lý thì ngồi trong nhà chính nói chuyện với mấy ông bà cụ. Anh ruột của ông Lý là Lý Khánh Hậu, Lý Khánh Điền, Lý Khánh Sinh, còn có bốn người anh em của bà Điêu là Điêu Nghi Xuân, Điêu Nghị Hạ, Điêu Nghi Thu, Điêu Nghi Ngũ, và các anh em họ của ông Lý, bà Điêu dẫn các bà cụ ngồi quanh một bàn bên cạnh cắn hạt dưa… tiếng cười trong nhà chính không dứt.

Về phần mấy đứa lớn Lý Đại Bảo và Lý Đại Nha phụ trách sắp xếp bàn ghế, bưng trà rót nước cho mọi người, ngay cả Tứ Nha và Ngũ Bảo cũng đang giúp đỡ.

Về phần các anh em anh cả Lý và con rể Phó Bạch, sáu người đàn ông trưởng thành ở bên ngoài đón tiếp khách, vốn gene nhà họ Lý tốt, có chọn ngẫu nhiên cũng không có người nào xấu, bây giờ lại thêm một Phó Bạch lớn lên vô cùng tuấn tú, sáu người đàn ông trưởng thành đứng ở đó, ôi chao, hiển nhiên chính là một tuyến phong cảnh đẹp ở cổng nhà họ Lý rồi, khiến cho nhóm đàn bà con gái được mở rộng tầm mắt.

Khách tới lần này thật sự quá nhiều, Lý Thanh Lê và Đường Nhã cũng bận trước bận sau chào hỏi, ngược lại Lý Thanh Lê cũng không làm gì, chỉ là giúp rót nước nói chuyện gì đó, nhưng lời khen nhận được lại từng lô từng lô một.

“Em Lê Tử của chúng ta thật giỏi quá, đi làm cũng không chậm trễ thi đại học! Lê Tử, rốt cuộc em đã làm thế nào? Ôi chao, thật sự khiến người ngưỡng mộ chết đi được! Còn người em thật chăm chỉ quá, thắp đèn lồng cũng khó tìm được…”

“Bây giờ sinh viên đại học quý giá bao nhiêu, sau này có thể kiếm được nhiều tiền cỡ nào chứ? Em Lê Tử, em thật có tương lai! Nếu như Hổ Tử nhà chị có tương lai bằng một nửa em thì chị cũng hài lòng thỏa mãn rồi!”

Những người khác cũng đang khen.

“Lúc đầu khi Lê Tử, Nhị Nha và Tam Nha lên cấp ba, người ở đội sản xuất chúng ta không biết còn lắm mồm bao nhiêu, đều nói con gái sớm muộn gì cũng gả cho người ta, đọc sách chỉ tổ phí tiền, nhưng bây giờ thì sao? Chẳng trách người ta có thể vùng lên, đây chính là sự khác biệt!

“Thầy Phó ở đội sản xuất chúng ta nhiều năm như vậy, tôi vừa nhìn đã biết chàng trai này không tầm thường, đầu óc quá thông minh! Cùng là con người nhưng sao chênh lệch lại to như thế?”

“Vợ Thành Dương trời sinh đã có tướng thông minh, nhưng con bé học đại học rồi Thành Dương biết phải làm sao?”

“Vài năm trước, nhà chú Khánh Sơn cả ngày cãi nhau um sùm, không có ngày nào sống yên bình, ai ngờ chỉ vài năm ngắn ngủi như vậy đã thay đổi rồi! Ai trong chúng ta lại nghĩ được chứ?”

Bình Luận (0)
Comment