Chương 323: Ngủ cũng có thể cười đến tỉnh
“Nếu như tôi là chú Khánh Sơn, tôi cũng ngủ cả ngày, con cháu không cần lo, sau này chỉ cần hưởng phúc là được, đổi lại là ai ngủ cũng có thể cười đến tỉnh!”
…
Lý Thành Năng nghe được cũng bùi ngùi, nghĩ tới bộ dáng coi thường đại học Công Nông Binh của cô em họ này của mình lúc đầu, anh ta còn chê cười em họ tuổi nhỏ không hiểu chuyện, ai lại ngờ em gái thật sự dựa vào bản lĩnh của mình thi đỗ đại học, khiến anh ta nhìn với cặp mắt khác xưa.
Lý Thanh Lê ở trong sân nói chuyện với mấy bạn học cũ và Trương Hương Hương, khi liếc qua cổng sân thấy dì cả Điêu - Điêu Nghi Đông dẫn gia đình thong thả đi tới, nhưng lại không thấy bóng dáng của Châu Thư Đào và Tống Lập Quần đâu.
Lý Thanh Lê nhếch khóe miệng, xem ra hai vợ chồng Châu Thư Đào cũng không thi đỗ, bằng không sẽ không có chuyện không tới.
Lý Thanh Lê nghĩ đến hôm nay là ngày tốt của mình, mình phải nghiêm túc một chút nên không sáp tới, dù sao lúc đầu Châu Thư Đào rủa cô không thi đỗ đại học, với tính cách của mẹ mình chắc chắn sẽ đòi lại thể diện cho mình.
Quả nhiên, dì cả Diêu vừa mới bước vào sân, bà Điêu đã đi tới đón.
“Ôi, chị cả, cuối cùng chị cũng tới, làm em với đám người anh cả đợi lâu quá! Ơ kìa, sao hai vợ chồng Thư Đào và Lập Quần không tới? Đúng rồi, hai đứa trẻ thi thế nào? Thư Đào từ nhỏ đã thông minh hơn Tiểu Lục, chắc chắn thi không tồi chứ?”
Mặt của dì cả Điêu xanh mắt với tốc độ mắt thường cũng có thể nhìn thấy.
Lý Thanh Lê đứng cách đó không xa bình chân như vại nhìn một màn này cũng không nhịn được mà cười.
Vất vả lắm cô mới nín cười được, lại quay đầu về, thấy ở cửa lại có thêm một tốp người nữa, Lý Thanh Lê quan sát một lúc với nhận ra đây không phải là nhà mẹ đẻ của chị hai Lý sao? Chỉ thấy mẹ Phùng, Phùng Tuấn, Khương Thúy Linh, chú bác dì anh chị em họ của chị hai Lý…
Đây là một người cũng không thể thiếu sao?
Anh hai Lý cũng hơi bất ngờ về sự xuất hiện của đám người nhà họ Phùng, nhưng có câu duỗi tay không đánh người tươi cười, nhà họ Phùng và một đám người thân đều tươi cười sáng lạn, lại nói hôm nay có nhiều người ở đây đang nhìn như thế, đương nhiên anh hai Lý không thể nổi đóa mà chỉ có thể chào hỏi khách sáo.
Chị hai Lý ở trong nhà bếp nghe thấy động tĩnh, vội lau tay ra ngoài, đụng mặt mẹ và các anh em đã lâu không gặp cũng sững sờ, chỉ thấy cô ta lập tức đỏ hoe mắt, lại quay đầu giả bộ như không nhìn thấy.
Thời gian bốn năm qua đi, mẹ Phùng vừa gầy vừa già tập tễnh đi qua vỗ liền vài cái lên người chị hai Lý, đôi mắt của người già cũng hơi đỏ lên.
“Cái thứ không có lương tâm! Mấy năm này không biết về nhà thăm mẹ mày, cứ phải đợi mẹ mày xuống lỗ rồi mới nhớ đến mẹ đúng không?”
Chị hai Lý sững sờ vẫn chưa phản ứng lại được, vẫn là Khương Thúy Linh đi qua kéo mẹ Phùng, không quên nói với chị hai Lý: “Chị cả, chị đừng trách mẹ, mấy năm nay không có ngày nào mẹ không nhớ chị, chỉ là bà cụ tuổi tác đã lớn, tính rất ngang bướng, trong lòng nhớ chị lại không gạt được thể diện, lần này vẫn là em và cha Đại Vỹ kéo mẹ tới đây!”
Phùng Tuấn ở một bên cũng nói: “Chị cả, mấy năm nay cơ thể của mẹ càng ngày càng kém, chúng ta làm con cái, nào có thù qua đêm, đúng không?”
Người xung quanh tôi một câu cô một câu khuyên chị hai Lý.
“Đều là mẹ ruột và anh em, đánh gãy xương thì vẫn liền gân, máu mủ tình thâm mà!”
“Hôm nay là ngày vui của nhà chị hai Lý, trở về nhà mẹ đẻ thì tốt, vui càng thêm vui, tốt bao nhiêu!”
“Đúng đó đúng đó!”
Chị hai Lý nhìn gương mặt già nua không có tí thịt gì của mẹ Phùng, đôi mắt già hơi vằn tơ máu, lưng gù, gầy gò chỉ còn lại một lớp da bọc xương. Mẹ Phùng còn đang nhìn cô ta với vẻ chờ mong, chị hai Lý không kiên trì được một lúc, dứt khoát ôm cánh tay của mẹ Phùng dẫn vào phòng mình.
Lý Thanh Lê thân là người bên cạnh quan sát đã xem hết toàn bộ quá trình, không nhịn được mà quay đầu nhìn anh hai Lý, người ta đã ra cổng đón tiếp những vị khách khác, không biết trong lòng nghĩ thế nào, chỉ có trong lòng Lý Thanh Lê là vẫn không dễ chịu gì.
Nghĩ đến ngày trước, là mẹ Phùng và Phùng Tuấn xúi giục chị hai Lý lừa tiền của nhà chồng thì sao? Sau đó chị hai Lý cắt cổ tay vào bệnh viện, anh ba mang quà tới nhà họ Phùng cầu mẹ Phùng khuyên chị hai, người ta còn chửi anh ba một trận, ngay cả chị hai Lý sống hay chết cũng không thèm quan tâm. Người ta đã như vậy quả thật là máu lạnh từ trong xương cốt.