Thập Niên 70 Cô Em Chồng Cực Phẩm (Dịch Full)

Chương 324 - Chương 324. Hưởng Vía

Chương 324. Hưởng vía Chương 324. Hưởng vía

Chương 324: Hưởng vía

Nếu như cô là chị hai Lý, nhà mẹ đẻ như vậy còn có gì hay mà cần nữa? Người ta dám tới cửa cô sẽ trực tiếp cầm phân hắt lên mặt bọn họ, còn chụp cả thùng phân lên đầu bọn họ luôn, để bọn họ tới từ đâu thì cút ngay về đó!

Nhưng cô cũng có thể đoán ra được một chút suy nghĩ của chị hai, quan hệ với nhà mẹ chồng không quá tốt, không có con trai bên cạnh nên cần nhà mẹ đẻ chống lưng đây mà!

Nhưng suy cho cùng hôm nay cũng là ngày vui, hơn nữa đã chia nhà rồi, Lý Thanh Lê quản nhất thời cũng không quản được phòng hai cả đời, cũng chỉ có thể yên lặng quan sát sự thay đổi mà thôi.

Vì hôm nay khách khứa vô cùng nhiều nên nhà họ Lý phải mượn nhà bếp của nhà anh hai Cam và anh ba Cam ở phía sau. Lý Thanh Lê cầm phích nước nóng tới nhà anh hai Cam đựng nước sôi, trở về đưa vào nhà chính, nhưng khác với lúc cô rời đi, bầu không khí trong nhà chính có vài phần quái quái, đặc biệt là dì cả Điêu còn đỏ hoe mắt lau nước mắt, mợ cả Điêu, mợ hai Điêu, mợ ba Điêu và mợ út ở bên cạnh đều đang an ủi bà ta.

Lý Thanh Lê đi ra khỏi nhà chính với vẻ mặt khó hiểu, thầm nghĩ cũng không thể là vì Châu Thư Đào quá không phấn đấu không thi đỗ đại học, khiến mẹ mình tức muốn chết đấy chứ? Hay là hai ông anh họ nhà dì cả lại ra ngoài đánh bạc nợ nần?

Hôm nay thật sự quá náo nhiệt, phòng nhà họ Lý và trong ngoài sân đều toàn là khách, tiếng người huyên náo, Lý Thanh Lê cũng không có lòng nào suy nghĩ chuyện này, ra ngoài lại bị mấy bạn học cũ Trương Hương Hương kéo tới nói chuyện.

Giữa trưa mở tiệc, Lý Thanh Lê vốn ngồi chung một bàn với Phó Bạch, xung quanh đều là giáo viên trước đây và đang cùng làm việc chung với anh hiện tại, ai biết Lý Thanh Lê còn chưa đặt mông ngồi xuống đã bị mấy người Trương Hương Hương kéo tới bàn bọn họ, vài bạn học cấp một, cấp hai cấp ba vây quanh cô, cầm chén rượu không ngừng đưa tới trước mặt cô.

“Lệ Tử, cậu chính là sinh viên đại học đầu tiên ở lớp chúng ta, bọn tớ cũng được nở mày nở mặt! Ly này nhất định phải uống!”

“Nào nào nào, để bọn tớ hưởng chút vía của sinh viên đại học đi, tình cảm tốt, một hơi uống hết! Không được để lại giọt nào nhé!”

Hôm nay tâm trạng của Lý Thanh Lê vô cùng hào hứng và vô cùng tốt, một đôi lúm đồng tiền bên miệng chẳng chịu biến mất.

“Được được được, không phải chỉ một chén rượu thôi sao, có gì to tát đâu!” Lý Thanh Lê trực tiếp uống một hơi cạn sạch, nhìn bộ dáng hào sảng đó không biết còn tưởng cô là con sâu rượu.

Mọi người đẩy chén đổi ly, vài chén rượu vào bụng, bầu không khí trên bàn đã náo nhiệt hơn.

Bạn học cấp một của Lý Thanh Lê là Dương Tiểu Ngọc thật lòng thật dạ hỏi: “Lê Tử, tớ thật sự khâm phục cậu quá, cậu nói xem lúc học cấp một hai chúng ta toàn ôm hạng chót toàn lớp, sao cậu lại thi đỗ cấp ba, giờ còn thi đỗ đại học nữa vậy, rốt cuộc cậu đã làm thế nào? Thật ra lúc học cấp một sau khi cậu tan học toàn trốn trong chăn đọc sách thôi đúng không? Hửm?”

Lý Thanh Lê và Dương Tiểu Ngọc trở thành bạn bè hoàn toàn là vì lòng đồng cảm giữa hai hạng bét toàn lớp, đối diện với câu hỏi của bạn, Lý Thanh Lê nắn cằm ra vẻ nghiêm túc: “Có một chuyện tớ đã giấu các cậu rất lâu, thật ra tớ vốn rất thông minh, chẳng qua để hòa nhập với các cậu cho nên mới giả bộ ngu ngốc thôi, bây giờ tớ đã quyết định không giả bộ nữa! Tớ có thể thi đỗ cấp ba lại thi đỗ đại học có thể là vì sao được nữa, đương nhiên là vì tớ thông minh hơn người rồi!”

“Thôi đi má!” Hạ Lộ không nhìn được mà đẩy Lý Thanh Lê một cái.

“Cậu mới ngốc, còn tớ không ngốc!” Trương Hương Hương phun một hơi vào mặt cô.

Bạn học cấp một kiêm cấp ba của Lý Thanh Lê là Quách Vĩ An đặt chén rượu xuống, hai bàn tay chống lên bàn, lắc lư cái đầu bảo: “Lê Tử, cậu thật sự nên mời thầy Thôi tới đây, năm đó không phải thầy ấy luôn nói đầu óc cậu như khúc gỗ hay sao, nếu hôm nay thầy ấy tới, sắc mặt nhất định sẽ rất đặc sắc ha ha ha…”

Lý Thanh Lê lại buồn bã bảo: “Cậu cho rằng tớ không mời sao? Ngay cả thầy Điền tớ cũng mời luôn nhé, chính là hai người này ngày nào cũng không cho tớ ngủ, còn bắt tớ đứng phạt bên ngoài lớp học, là ngọn nguồn đời sống đau khổ của tớ ở cấp ba, tớ cũng muốn cho bọn họ nhìn thấy sự thông minh tài trí của tớ, nhưng các cậu đoán xem thế nào nào?”

“Sao vậy?” Quách Vĩ An và đám người Trương Hương Hương đều sáp đầu tới, dựng lỗ tai lên nghe.

Bình Luận (0)
Comment