Thập Niên 70 Cô Em Chồng Cực Phẩm (Dịch Full)

Chương 325 - Chương 325. Hoàn Toàn Không Tin

Chương 325. Hoàn toàn không tin Chương 325. Hoàn toàn không tin

Chương 325: Hoàn toàn không tin

Lý Thanh Lê vỗ hai tay vào nhau: “Thầy Thôi và thầy Điền chỉ có một phản ứng, bọn họ hoàn toàn không tin!”

“Hả?”

“Bọn họ nói: Lý Thanh Lê em thi đỗ đại học á? Em lợi hại như thế sao em không lên trời luôn đi? Đùa người cũng không nên đùa như thế? Không có đạo đức không có tố chất. Làm tớ tức chết đi được!”

“Phụt…” Đám người Trương Hương Hương còn chưa cười thì người ở hai bàn bên cạnh đều đã bật cười.

“Thiệt tình khỏi phải nói, thật ra lúc vừa nghe được tin tức này tôi cũng không tin!”

“Tôi cũng thế, tôi còn tưởng mình chưa tỉnh ngủ nữa cơ.”

“Ha ha ha ha…”

Tất cả những người quanh đó đều cười ồ lên.

Ngược lại Lý Thanh Lê cũng không giận, cầm một chén rượu đặt bên môi nếm thử, đôi mắt cong lại: “Mọi người đều không hiểu, tôi đây là lặng lẽ cố gắng, sau này khiến tất cả các người đều phải kinh ngạc!”

“Ha ha ha ha…” Trong sân nhà họ Lý lại cười ầm lên.

Phó Bạch nhìn gương mặt đã đỏ lên, mắt say lờ đờ mà cái miệng vẫn không rơi vào thế hạ phong như cũ của của Lý Thanh Lê, cũng không nhịn được mà cong khóe môi, ý cười ở đáy mắt thật sự có thể nhấn chìm người.

Một bữa tiệc ăn đến gần ba giờ chiều mới hoàn toàn kết thúc, sáu anh em anh cả Lý không ai may mắn thoát khỏi số phận, tất cả đều say như chó, sau khi khách khứa rời đi, ai về phòng nấy, vừa ngả đầu đã ngủ say.

Lý Thanh Lê và Phó Bạch nằm trên giường ngủ rất lâu, thẳng đến khi trời đã tối mịt, hai người mới bị Lý Tam Nha gọi dậy ăn cơm tối.

Một bữa tiệc qua đi, trong nhà bếp còn lại một ít thức ăn, buổi tối cho hết lên bàn, người nhà năm phòng và Lý Thanh Lê đều tập trung trong nhà chính ăn cơm tối.

Sau bữa tối, bát đũa còn chưa kịp dọn thì đột nhiên bà Điêu mở miệng: “Hôm nay dì cả của các con tới nói một chuyện, mẹ cũng nói với các con luôn, nếu như các con có thể giúp được thì giúp một chút đi.”

Đám người Lý Thanh Lê đều chuyển ánh mắt về phía bà Điêu, chỉ là ánh mắt có hơi kỳ quái, với quan hệ giữa mẹ mình và dì cả, gặp mặt từ từ nói chuyện còn khó, vậy mà mẹ lại kêu các con mình giúp nhà dì cả, thật đúng là gà trống đẻ trứng rồi… chuyện lạ!

Ánh mắt của cả gia đình lớn quá mức rõ ràng chói mắt, bà Điêu hắng giọng, sau đó thở dài một hơi: “Hôm nay không phải dượng cả của các con không tới sao, sau đó dì cả của các con nói dượng cả của các con mắc bệnh nặng, người đang nằm trong viện, báo cáo của bệnh viện cũng mang tới đây cho bọn mẹ xem, bệnh rất nặng, làm phẫu thuật cần một khoản tiền lớn. Nhà bốn người cậu các con đều sẽ bỏ tiền, các con làm vãn bối, dựa vào tâm ý của mình có thể cho mượn một ít thì một ít, rốt cuộc cũng là người thân nhà mình, không thể nhìn mà không quản được. Dì cả của các con cần gấp, ngày mai đưa qua đó luôn đi.”

Anh cả Lý là người đầu tiên bày tỏ thái độ trong các anh em: “Mẹ, đó là dượng của bọn con, chúng con sẽ không có chuyện không quản.”

Đám người anh hai Lý cũng tới tấp bày tỏ, đến cuối cùng chỉ còn lại Lý Thanh Lê và Lý Thành Dương không nói gì, hai anh em đưa mắt nhìn nhau, ý nghĩ sâu xa trong mắt khiến người khác không hiểu được.

Bà Điêu có hơi bất mãn, nhíu mày: “Thằng năm, Tiểu Lục, hai đứa các con chơi trò bí hiểm gì đấy? Bốn anh trên của các con đều đã bày tỏ thái độ cả rồi, hai đứa các con là người có triển vọng nhất trong nhà, lại chưa có con cái, còn do dự gì nữa?”

Lý Thanh Lê và Lý Thành Dương điên cuồng trao đổi ánh mắt.

Lý Thanh Lê: Anh là anh em, em nhỏ tuổi hơn anh, kính già yêu trẻ, anh lên trước đi!

Lý Thành Dương: Em là em gái anh, anh lớn tuổi hơn em, kính già yêu trẻ, em lên trước đi!

Lý Thanh Lê: Anh là đàn ông, anh lên trước!

Lý Thành Dương: “Phụ nữ có thể chống nửa bầu trời, em còn là cục bảo bối của mẹ, em lên trước!

Lý Thanh Lê bất đắc dĩ, ai kêu cô là cục bảo bối của mẹ chứ, chỉ có thể quay người nói với bà Điêu: “Mẹ, không phải bọn con tiếc tiền, con có nhỏ mọn như vậy sao? Con chỉ cảm thấy kỳ lạ, đợt trung thu đó dượng cả vẫn còn khỏe mạnh mà mới qua vài tháng đã bệnh nặng rồi sao? Giấy báo của bệnh viện này còn làm giả được mà!”

Người nói vô tâm người nghe hữu ý, sắc mặt của chị hai Lý dần trở nên có hơi khó coi.

Bình Luận (0)
Comment