Thập Niên 70 Cô Em Chồng Cực Phẩm (Dịch Full)

Chương 331 - Chương 331. Tốt Nghiệp

Chương 331. Tốt nghiệp Chương 331. Tốt nghiệp

Chương 331: Tốt nghiệp

Chỉ là sau khi xảy ra chuyện, hai vợ chồng anh ba Lý đã trở thành đối tượng bị trông chừng ở huyện, cộng thêm hai vợ chồng vào tù một chuyến sợ không nhẹ, sự nghiệp nuôi bồ câu bị ép phải tạm thời dừng lại, trước mắt hai vợ chồng còn đang ở nhà trồng trọt.

Sau đó chính là phòng tư, trước đây anh tư Lý lăn lộn chung với người anh em Lý Thành Dương, sau này Lý Thành Dương được thăng chức lên huyện, anh tư Lý cảm thấy ngại nên về nhà mình. Anh ta là người có lá gan to nhất trong năm anh em nhà họ Lý, cảm thấy mấy anh em của mình đều kiếm tiền nên trong lòng cũng ngứa ngáy, sau đó cũng không biết anh ta nghe lời ai, vậy mà lại im hơi lặng tiếng giờ trò đầu cơ tích trữ, tìm người làm chung cùng nhau tới tỉnh bên cạnh nhập rau nhập hoa quả vận chuyển về tỉnh mình, cũng vớt được một khoản tiền.

Chuyện làm ăn của bọn họ kiếm được nhiều lại nhanh, nhưng nguy hiểm cũng lớn, thời buổi này đi đường dài vô cùng không an toàn, vận may không tốt có thể mất mạng như chơi, cộng thêm trên báo còn đưa tin mấy vụ án mạng nghe mà rợn người, cho nên anh cả Lý không tìm anh em mình mà tìm người khác làm chuyện này.

Nhưng thiên hạ không có bức tường nào không lọt gió, sau đó chuyện anh tư Lý buôn bán vẫn bị phát hiện, không chỉ chị tư Lý và mấy đứa trẻ khóc không cho anh ta đi nữa mà bà Điêu cũng vừa khóc vừa chửi, anh tư Lý chỉ có thể gạt qua một bên, sau đó ở nhà cày cấy trồng trọt cùng anh ba và chị ba của mình.

Nhưng có một câu có lòng trồng hoa hoa không nở, vô tình cắm liễu liễu lại xanh, tuy rằng sự nghiệp của anh tư Lý không quá thuận lợi nhưng tiệm may vá của chị tư Lý ngược lại phát triển rất tốt, kiếm được tiền rất ổn định, nên ngược lại trong nhà cũng không túng quẫn.

Về phần bốn đứa con của phòng bốn, đôi long phụng thai Lý Tứ Bảo và Lý Tứ Nha năm nay đang học cấp ba, Lý Tứ Bảo thi đỗ đại học chuyên ngành, Lý Tứ Nha chuẩn bị học lại, Thất Nha học cấp một, sau đó lại thêm Thất Bảo vẫn chưa đến tuổi nhập học nữa.

Tiếp đến là phòng năm nhà họ Lý. Năm nay Lý Thành Dương tiến vào hệ thống công an huyện, con đường làm quan rộng mở, anh ta cũng không định dựa theo quyển tiểu thuyết rác rưởi mà Lý Thanh Lê đã nói viết anh ta từ chức ra biển kinh doanh, đó không phải chuyện anh mong muốn làm nhất. Anh ta sẽ tiếp tục đi trên con đường trước mắt này. Về phần chị năm Lý – Đường Nhã, cô ta mang thai vào năm hai đại học cho nên bảo lưu một năm, năm nay tốt nghiệp cũng không định nhận phân phó công tác, kế hoạch của cô ta là về huyện làm một giáo viên.

Điều đáng để nhắc đến ở đây là Đường Nhã đã hoàn toàn chặt đứt liên hệ với bên cha mình, vốn quan hệ cha và con gái đã tan nát, lúc đoạn tuyệt rồi Đường Nhã cũng chẳng đau lòng cho lắm, bây giờ toàn bộ tâm tư của cô ta đều dồn hết lên hai đứa con trai đáng yêu của mình.

Đúng vậy, gen của nam chính quá trâu bò, Đường Nhã vất vả cay đắng một lần sinh hai đứa con, cô ta còn cười rất tươi nói bây giờ kế hoạch hóa gia đình rồi, cô ta sinh một lần hai đứa đúng là lời, ngược lại khiến Lý Thành Dương nghe xong mà vô cùng đau lòng.

Nhưng không thể không nói mấy năm nay Lý Thành Dương và Đường Nhã kết hôn, tinh khí thần của Đường Nhã càng ngày càng tốt, nụ cười trên mặt cũng nhiều hơn, người bên cạnh nhắc đến hai vợ chồng bọn họ cũng chỉ có nước ngưỡng mộ, tình cảm thật sự rất tốt.

Cuối cùng chính là Lý Thanh Lê và Phó Bạch, sau khi tốt nghiệp, trong một năm này Lý Thanh Lê chỉ chuyên tâm làm một chuyện đó chính là chăm con lớn trong bụng, về phần những chuyện khác đều giao lại cho Phó Bạch. Mà Phó Bạch thì sao, khi anh ở đại học có một tổ nghiên cứu gì đó, thư xin quỹ gửi lên trên đã được thông qua, một năm này anh không phải đang ở nhà chăm vợ mà là đang bận chuyện vạch kế hoạch xây tổ nghiên cứu nhỏ ở ngoài huyện.

Lý Thanh Lê hỏi đám người Phó Bạch rốt cuộc đang nghiên cứu thứ gì, Phó Bạch nói ra một đống thứ vĩ đại, Lý Thanh Lê lại nghe tai này luồn ra tai kia, không hiểu một tí nào cả. Cô chỉ biết một chuyện đó là quyển sổ năm đó mẹ cô lấy được từ hiện trường tịch biên sau đó lại rơi vào trong tay Phó Bạch đó, tuy rằng chẳng có một chữ nào nhưng Phó Bạch dùng bút chì bôi đen đến trang cuối lại hiện rõ nội dung thật, nội dung trong đó chính là tài liệu quý giá mà Phó Bạch cần cho chủ đề nghiên cứu hiện nay của mình.

Bình Luận (0)
Comment