Thập Niên 70 Cô Em Chồng Cực Phẩm (Dịch Full)

Chương 332 - Chương 332. Đại Kết Cục 1

Chương 332. Đại kết cục 1 Chương 332. Đại kết cục 1

Chương 332: Đại kết cục 1

Cách nhiều năm, Lý Thanh Lê mới có thể giải thích được nghi hoặc, hóa ra trong này còn có nội dung ẩn giấu như thế, chẳng trách lúc trước Phó Bạch chỉ cần những quyển sổ trống trơn đó khiến cô vẫn luôn cảm thấy có hơi quái quái.

Chồng mình đang nghiên cứu cái gì, suy cho cùng Lý Thanh Lê vẫn không hiểu được, điều này khiến cô sâu sắc nhận ra được sự khác biệt ở thế giới này, cùng là sinh viên đại học nhưng sao chênh lệch lại lớn như thế? Sau đó cô cũng không rối rắm nữa, người khác hỏi về công việc của Phó Bạch thì cô chỉ đáp qua loa vài câu cho xong, dù sao cô cũng biết chồng mình có công việc, tiền lương không thấp có thể nuôi sống mình và con là đủ rồi.

Tuy rằng tình hình gần đây của gia đình của Lý Thanh Lê và gia đình của năm anh trai có tốt có xấu, nhưng nếu như so với mười năm trước thì thật sự không thể so được, ít nhất bây giờ sáu gia đình đều ăn no mặc ấm, trong tay có tiền dư dả, tự tin cũng dồi dào.

Sáu người con trải qua cuộc sống tốt, quan hệ giữa các anh em lại hòa thuận, khiến cuộc sống của bà Điêu và ông Lý thân là cha mẹ càng tốt hơn. Sáu người con đều là người cần thể diện, một người hiếu thuận thì năm người khác cũng không cam lòng yếu thế, khiến các bên so bì với nhau, kết quả của chuyện này chính là hai vợ chồng già cả ngày cười ha ha, ăn mặc gì cũng không cần lo nghĩ.

Bà Điêu thậm chí còn cười bảo Lý Thanh Lê, bà ta ngỡ tưởng cả đời này của mình không được hưởng phúc của con cái, nhưng ai ngờ giấc mộng ăn sung mặc sướng thật sự đã thành hiện thực, xem ra còn người vẫn phải có mơ ước, lỡ như thành hiện thực thì sao?

Tình hình của một chi Lý Khánh Sơn này người trong đại đội đều để trong lòng, một năm đó cho ra liền năm sinh viên đại học, người trong đại đội có ai lại không ngưỡng mộ đỏ mắt, sau này lại thấy cả gia đình lớn nhà bọn họ càng lúc càng có tương lai, càng ngày càng giàu có, người trong đại đội cũng bình tĩnh hơn, ngày nào cũng ngưỡng mộ, ghen tị với người ta, có còn muốn sống nữa không đây?

Chịu hơn chín tháng cuối cùng cũng dỡ hàng, vất vả lắm mới ở cữ xong. Khi Phó Anh hơn hai tháng, Lý Thanh Lê với dáng người rất đẫy đà khuyến khích anh trai và chị dâu phòng năm gồm cả các cháu trai cháu gái đến không xuể về nhà mở tiệc.

Nhà họ Lý năm nay lại khác với nhà họ Lý năm ngoái rất nhiều, năm ngoái cả gia đình lớn ba mươi người nhưng bây giờ đã hơn bốn mươi người. Một gian nhà chính hoàn toàn không chứa nổi, không có cách nào khác, Lý Thanh Lê lấy khí thế từ hồi bú sữa mẹ rải một bó kẹo to ở bên ngoài, rồi nhân lúc mấy đứa nhỏ vung cặp chân ngắn chạy ra ngoài nhặt kẹo, cô nhanh tay nhanh mắt đóng cửa nhà chính lại.

Bà Điêu và đám người Lý Thanh Lê, anh cả Lý dựa theo vị trí trước đây chủ động ngồi xuống, về phần mấy tiểu bối như vợ chồng Lý Đại Bảo, Lý Nhị Bảo này chỉ có nước đứng.

Sau khi Lý Thanh Lê ngồi xuống, tầm mắt lần lượt liếc qua cha mẹ và các anh trai chị dâu một lượt, cảm giác này vừa thân thuộc vừa xa lạ, thân thuộc là mặt mũi, còn xa lạ là dấu vết năm tháng để lại trên mặt bọn họ, bất tri bất giác, cha mẹ đã hơn sáu mươi, anh năm trẻ nhất cũng đã ba mươi sáu, mà cô cũng gần ba mươi rồi.

Chị ba Lý nhìn trái nhìn phải, đột nhiên nói: “Trông cảnh này khiến con đột nhiên nhớ tới năm đó em gái mở đại hội cải tạo gia đình quá!”

Những lời này của chị ba Lý lập tức châm lên ngọn lửa nhiệt tình nói chuyện của một gia đình này.

Lý Đại Bảo đã hai mươi sáu tuổi xoa đầu vài cái, ánh mắt u oán: “Chính là sau tối hôm ấy chưa bao lâu, cô út đã kêu ông nội cạo đầu hòa thượng cho cháu, cạo lại còn không sạch, giống như chó gặm ấy, bị người trong đại đội nhìn thấy tất cả đều chế nhạo cháu, tạo thành tổn thương nghiêm trọng cho tâm hồn trẻ thơ của cháu!”

Bình Luận (0)
Comment