Thập Niên 70: Cô Nàng Pháo Hôi Cực Phẩm ( Dịch Full )

Chương 405 - Chương 405: Cân Tay 1

Thập Niên 70 Cô Nàng Pháo Hôi Cực Phẩm Chương 405: Cân tay 1

Lúc này ở đầu thôn đã có một đống người ngồi đó, tin tức hôm nay Lục Giai Giai về cũng không biết truyền ra ngoài thế nào mà có rất nhiều người ngồi ở cổng thôn muốn xem bộ dáng hiện tại của cô.

Đặc biệt là bà Tiền, đợt trước mẹ Lục nói bà ta, hôm nay bà ta đã chuẩn bị sẵn sàng vả vào mặt mẹ Lục.

Không phải thương đứa con gái này nhất sao? Bây giờ con gái của Đại Nha bị hủy dung rồi, xem bà ta còn có gì để khoe khoang nữa?

Mà Lục Thảo cũng ngồi dưới cái cây to cách đó không xa, vuốt bím tóc to của mình, ánh mắt hưng phấn.

Hôm nay Lục Giai Giai sẽ hoàn toàn biến thành đồ xấu xí, sau này cũng không có người nào nói cô đẹp nữa, thím hai cũng sẽ không khen cô lên tận trời.

“Lục Thảo, sau này Lục Giai Giai phải làm sao đây? Tôi nghe nói người xung quanh bảo cô ấy ngã mạnh lắm, bây giờ hủy dung rồi, lỡ như không gả ra ngoài được thì phải làm sao?” Một cô gái khác nói với tâm trạng rất phức tạp.

Lục Giai Giai rất ưu tú, đương nhiên bọn họ cũng ngưỡng mộ và ghen tỵ rồi.

Nhưng bây giờ cô đã bị hủy dung, ngược lại bọn họ cũng không vui vẻ bao nhiêu, chỉ cảm thấy một gương mặt xinh đẹp như thế không nên bị hủy dung.

“Bản thân chị họ cũng rất buồn, thím hai nói chị ấy khóc mấy lần rồi, nhưng không có cách nào khác, ngã quá mạnh mà.” Lục Thảo hất bím tóc của mình, cúi đầu: “Sau này chúng ta cố hết sức đừng nhắc đến chuyện gương mặt trước mặt chị ấy, bằng không tôi sợ chị ấy nghĩ không thông.”

“Vậy cô cũng phải khuyên cô ấy cẩn thận, thật ra thì đường nét gương mặt của cô ấy đẹp như thế, cho dù trên mặt có một vết sẹo nói không chừng vẫn đẹp hơn chúng ta.”

“…” Lục Thảo không nói gì, khóe môi vẫn luôn nhếch lên.

Đường nét gương mặt đẹp thì có tác dụng gì, vết sẹo xấu như thế đủ khiến Lục Giai Giai từ từ chịu đựng hết nửa đời sau rồi.

Về phần cô ta, chỉ cần gả cho Châu Văn Thanh thì cả đời này Lục Giai Giai sẽ phải ngưỡng mộ cô ta.

Cô ta sẽ khiến chứng minh cho tất cả mọi người thấy cô ta ưu tú hơn Lục Giai Giai, có phúc lớn hơn Lục Giai Giai, sống tốt hơn Lục Giai Giai gấp trăm lần.

Bà Tiền ngồi trên tảng đá đằng trước bĩu môi, mặt treo nụ cười: “Bà nói xem, Đại Nha thương con gái bà ta như thế, bây giờ lại bị hủy dung rồi, bà ta sẽ không chịu nổi đả kích này đi? Tôi sợ bà ta không chấp nhận được mà ngất xỉu, nếu như lát nữa xảy ra chuyện gì, các người cũng phải giúp bà ta một chút đấy.”

Rất nhiều người đều biết bà Tiền vui khi thấy người gặp họa nhưng không đả động đến: “Con bé Giai Giai bị thương nặng như thế, Đại Nha chắc chắn không chịu nổi, hôm trước tôi thấy bà ấy lên thị trấn còn cười mà, nào có ai con gái bị hủy dung còn có thể cười được, chắc chắn là…”

Có người chỉ vào đầu với ý ám chỉ.

“Không phải chứ! Bình thường Đại Nha rất lợi hại, làm sao có thể thế được?”

Mọi người đang bàn luận thì bên này, cha Lục cũng đạp xe đạp tới.

Lục Giai Giai cố gắng đè thấp đầu mình, cô đã mười bảy tuổi rồi, không giống trẻ con.

Trẻ con ngồi đòn ngang đằng trước không có áp lực gì cả, cô thì sao, giống như cái bánh bích quy nhỏ bị nén lại, nâng eo lên cũng tốn sức nên chỉ có thể cúi đầu, hai tay nắm chặt vào đòn ngang.

Bất cẩn một cái cũng sẽ chắn tầm nhìn của cha Lục.

Lục Giai Giai: “…”

Cha Lục nhìn thấy người ở đầu thôn trước tiên, cổng thôn thường cũng có người ngồi đó nói chuyện phiếm nhưng hôm nay lại đông hơn bình thường gấp vài lần.

“Tới rồi, tới rồi.” Bà Tiền kích động nắm cái áo trên người.

Những người xung quanh khác thấy thế cũng nhỏ tiếng thì thầm.

“Lục Giai Giai cúi đầu, trên đầu còn quấn băng gạc, trông cũng dọa người đấy, không phải nó tự ti không dám ngẩng đầu lên đấy chứ.”

“Nghĩ cũng đúng thôi, người lớn lên xinh đẹp như vậy, bây giờ đột nhiên bị hủy dung, ai mà chấp nhận cho nổi, mong là sau này nó có thể không để ý đến dung mạo của mình nữa.”

“Lát nữa các người đừng ai nhắc đến chuyện châm chích này nhé, bằng không Lục Giai Giai chắc chắn sẽ không chấp nhận nổi, mọi người cứ coi như chưa có chuyện gì xảy ra.”

Lục Thảo bĩu môi, hôm nay người tới đầu thôn có ai không phải tò mò về gương mặt của Lục Giai Giai, bây giờ nói ra loại lời này đúng là hư tình giả ý.

Cô ta nói: “Đúng thật, bất cứ người nào trải qua loại chuyện này cũng không có cách chấp nhận, nếu như ai nói chị họ tôi, tôi chắc chắn sẽ giận người đó.”

“…”

 


Bình Luận (0)
Comment