Thập Niên 70: Cô Nàng Pháo Hôi Cực Phẩm ( Dịch Full )

Chương 784 - Chương 784: Vận May

Thập Niên 70 Cô Nàng Pháo Hôi Cực Phẩm Chương 784: Vận may

Tuy ruộng số ba cách thôn không xa nhưng chất đất không được tốt cho lắm, Trương Thục Vân lạnh lòng hơn nửa, ánh mắt nhìn Thạch Đầu cũng mang theo vài phần hung dữ.

Thạch Đầu rụt cổ lại, quay đầu bỏ chạy.

Cách mấy gia đình mới đến phòng hai, Trịnh Tú Liên nghĩa ngợi rồi kêu Lục Hảo lên rút: “Tiểu Hảo nhà chúng ta học giỏi nhất, để con bé rút nói không chừng có thể hưởng vía tốt.”

Nhắc đến học hành, đám trẻ không một ai có thể phản bác lại Trịnh Tú Liên.

“Con được sao ạ?” Rút thăm bốc đất chính là một chuyện lớn, lỡ như cô bé rút phải ruộng không tốt thì phải làm sao? Lục Hảo do dự.

Lục Cương Quốc vỗ lên vai con gái lớn: “Đi rút đi, rút được ruộng số mấy cũng được hết, dù sao cũng phải xem ý của ông trời mà.”

Lục Hảo hít một hơi thật sâu rồi đi lên.

Thôn dân nhìn thấy Lục Hảo đi lên rút thăm đều hơi khó hiểu.

Có phải đầu óc phòng hai có vấn đề rồi không? Chuyện quan trọng như rút thăm bốc đất này lại để một đứa con gái lên rút.

Cho dù muốn hưởng vía tốt cũng nên để bé trai đi rút chứ, nhà ai lại cho con gái làm loại chuyện quan trọng như vậy.

Thôn dân lẩm bẩm, thế hệ già bảo thủ thậm chí còn cảm thấy phòng hai nhà họ Lục không tôn trọng quốc gia, vậy mà lại phái một bé gái đi rút thăm bốc đất.

Con gái đều sẽ gả ra ngoài cả thôi, trong tay mất tiền, chắc chắn sẽ rút đất xấu nhất, cằn cỗi nhất.

Cha Lục thích con gái, ai dám lẩm bẩm để ông ta nghe được, ông ta sẽ lạnh lùng liếc mắt nhìn qua.

Có vài người rụt cổ lại, có vài người thì trực tiếp quay mặt đi.

Lục Hảo thò tay vào trong với vẻ thấp thỏm, trực tiếp lấy tờ giấy mà mình đụng phải đầu tiên.

“Tự mở ra đi.” Cha Lục vì tránh dẫn đến đồn đãi nên hoàn toàn không đụng vào.

“Ruộng số một, vậy mà lại là ruộng số một!” Đột nhiên bên cạnh có người hô.

Cái gì? Ruộng số một? Một vài người mới nãy còn lẩm bẩm đều đi lên nhìn.

Thật sự là ruộng số một!

Lẽ nào nhà họ Lục đều là con gái có bản lĩnh sao?

Nghĩ đến Lục Giai Giai rồi lại nghĩ đến Lục Ái Quốc, nói không chừng thật sự có khả năng.

Lục Ái Quốc: “…”

Nhìn anh ta làm gì? Không giống chuyện tốt tí nào.

Lục Hảo kích động đến mức đỏ bừng mặt, cả gia đình phòng hai đều vô cùng hưng phấn, Trịnh Tú Liên lo âu nhiều như thế cũng là lần đầu tiên cười vui vẻ như vậy.

Lục Giai Giai không thấy bản thảo đâu, cô tìm mấy lần trong sách, trước khi đi còn đặc biệt xác nhận lại mà.

Cô sững sờ.

Vậy mà còn có loại cạnh tranh ác ý thế này nữa sao? Cũng may cô vẫn còn chiêu sau.

Buổi chiều cô tan lớp trở về ký túc xá, lấy bản thảo chân chính ra, thứ mà cô mang ra ngoài chẳng qua là bản nháp vẽ bừa mà thôi, cái ở trong ký túc xá mới là bản thảo thật sự.

Tối nay cô phải trừng trị một phen ra trò mới được.

Có kinh nghiệm từ lần trước, lúc nào Lục Giai Giai cũng mang theo bản thảo bên cạnh, cố gắng không nhìn bản thảo mà nói.

“Lục Giai Giai, lần này cô chắc chắn không thắng được tôi đâu.” Vương Vận Thu không biết từ đâu nhảy ra, mũi hếch ngược lên trời.

Lục Giai Giai cố tình lạnh mặt hỏi: “Cho nên… cô đã làm gì?”

“Cô quan tâm tôi đã làm gì? Dù sao tôi chắc chắn vẫn mạnh hơn cô.”

“Có phải cô trộm bản thảo của tôi không?”

“… Ý này không tồi nha.” Vương Vận Thu không hề để ý, ngược lại còn huých vào vai Lục Giai Giai: “Sao cô luôn thích mặc quần áo phong cách đáng yêu thế nhỉ? Cô nên giống tôi đây này, uốn kiểu tóc như vậy, mặc quần áo để lộ dáng người như vậy.”

Cô ta rất muốn cho Lục Giai Giai mặc quần áo giống mình một lần.

Không phải cô ta, Lục Giai Giai quay người rời đi: “Không hứng thú.”

“Ê, tôi cũng chỉ có ý tốt nhắc nhở cô thôi mà, tôi chân thành kiến nghị đó…”

“Hôm qua bản thảo của tôi bị người trộm mất.”

Cả người Vương Vận Thu sững sờ, sau khi cô ta phản ứng lại thì Lục Giai Giai đã đi xa mất rồi.

“Đậu má, vậy mà còn có người trộm bản thảo sao, tên nào không biết xấu hổ lại dám làm như vậy?” Vương Vận Thu rất nhanh đã nghĩ đến một chuyện khác: “Lục Giai Giai, không phải cô cho rằng là tôi lấy đấy chứ? Cô đừng tưởng mình lớn lên xinh đẹp thì có thể tùy tiện vu hại người nhé, tôi, tôi…”

Cô ta nào có giống người ăn trộm bản thảo đâu? Đúng… cô ta có nói vài lời độc ác, nhưng cô ta chỉ đang phô trương thanh thế thôi mà.

Được rồi, thật ra cô ta thích gương mặt đó của Lục Giai Giai hơn, từ nhỏ cô ta đã thích chơi với con gái lớn lên xinh đẹp rồi.

 


Bình Luận (0)
Comment