Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương ( Dịch Full)

Chương 102 - Chương 102 - Chị, Có Phải Chị Đang Nhớ Anh Rể Không 5

Chương 102 - Chị, có phải chị đang nhớ anh rể không 5
Chương 102 - Chị, có phải chị đang nhớ anh rể không 5

“Vợ à, em đừng giận, anh không biết chuyện em bị heo rừng đâm, nếu biết, sao anh có thể đến nhà anh hai, chắc chắn anh sẽ về nhà thăm em ngay lập tức.” Tần Thạch không muốn ly hôn, vội vàng giải thích.

“Ly hôn, anh sống cùng anh hai anh, bà đây không hầu hạ nữa.”

Diêu Xuân Anh tức giận lại nôn ra một ngụm máu.

“Vợ, anh sai rồi.” Tần Thạch ngồi xổm xuống lẩm bẩm: “Anh hai cũng không nói em bị thương, anh thật sự không biết.”

“Đức Phúc, nói cho cha con mẹ bị cả nhà chú hai con đuổi ra khỏi nhà thế nào.” Diêu Xuân Anh nhớ lại chuyện trước đó Tần Kiến Minh đến nhà mình hỏi đồ ăn liền đoán lại là cả nhà Tần Lỗi giở trò xấu, nhanh chóng gào thét kêu đứa con trai đang ngồi xổm nhặt thịt trên đất ăn.

Bị lớn tiếng kêu, Tần Đức Phúc nhanh chóng lau mở trên khóe miệng một cái, mô phỏng lại chuyện xảy ra trong đồn sau khi Tần Thạch rời khỏi nhà một cách sinh động.

Thịt là từ đâu tới, vì sao mẹ cậu ta không đưa đồ ăn, đầu đuôi ngọn nguồn đều nói rõ ràng.

Nói xong nhìn miến ngâm nước thịt trên đất tiếc nuối.

Đáng tiếc, mùi vị từng rửa nước chắc chắn không ngon như ban đầu.

Nghe Tần Đức Phúc nói rõ nguyên nhân hậu quả không đưa đồ ăn, Tần Thạch la lớn một tiếng xông ra khỏi cửa nhà, ông ta muốn đi tìm Tần Lỗi tính sổ, người vốn bị lợn rừng đâm bị thương không chỉ chỉ có chị dâu, vợ ông ta với chị dâu thứ ba cũng bị thương.

Đều bị thương mà anh hai ông ta chỉ nhắc vợ nhà mình, đây là thứ anh hai chó má.

Phàm là có chút tình thân cũng sẽ không quên nhắc nhở mình.

Lúc Tần Thạch xông đến cửa nhà Tần Lỗi, cửa nhà Tần Lỗi đang bị Tần Thụ đập vang.

Tần Thụ cũng là vừa mới làm rõ nguyên nhân hậu, hiểu ra mình đùa bỡn, lại cộng thêm bị vợ đánh, ông ta cũng oán hận Tần Lỗi, thế cho nên liền chạy đến đòi công bằng, sau đó mặt đối mặt với Tần Thạch đi đến.

Hai anh em vốn còn muốn che giấu tình huống trên mặt một chút.

Kết quả đều là “rèm cửa” giống như nhau.

Hai anh em đồng bệnh tương liên càng oán giận Tần Lỗi: “Anh hai, mở cửa, trước khi lên núi anh đáp ứng với bọn em thế nào, anh nói sẽ trông nom trong nhà giúp, kết quả vợ hai đứa em bị thương, trời lạnh lẽo anh đuổi bọn họ ra khỏi nhà anh à!”

Trong phòng, Tần Lỗi mặt ủ mày ê thong thả bước ra.

Vốn ông ta định mặc kệ hai đứa em trai nói gì cũng không trả lời, đợi hai đứa em trai bớt giận rồi giải thích, nhưng kéo đến chuyện trước đây đám người Diêu Xuân Anh dọn đi thật sự vẫn không trách ông ta được, vì vậy liền không nhịn được biện bạch một câu.

“Thằng ba, thằng tư, chuyện này là một hiểu lầm, là thằng nhóc Kiến Quân nói bậy bạ, lời của trẻ con hai đứa đừng coi là thật, lát nữa anh bảo nó đi xin lỗi hai em dâu, quỳ xuống xin lỗi.”

“Chết tiệt, Tần Lỗi, anh đây là lựa gạt bọn tôi sao?”

Tần Thạch hung hăng nhổ một ngụm nước bọt trong miệng, vợ ông ta cũng sắp ly hôn với ông ta rồi, đây là chuyện của trẻ con sao!

“Thằng tư, anh là anh hai em, sao em nói chuyện vậy, trong mắt em có còn người anh hai này không?” Tần Lỗi nhượng bộ lần nữa, thấy hai đứa em trai không bỏ qua, không tha thứ, ngay cả gọi ông ta còn mang cả họ tên, ông ta cũng tức giận.

“Anh hai, nếu trong mắt bọn tôi không có anh thì bọn tôi sẽ không vừa trở về liền vào nhà anh, kết quả anh thì sao, rõ ràng biết vợ nhà tôi với chị dâu thứ ba bị thương, anh không chỉ không nhắc chữ nào, còn cố ý lừa bọn tôi.”

Men rượu Tần Thạch giảm đi cũng dần hiểu ra.

“Anh hai, nếu anh thật sự nhớ tình anh tôi thì sẽ không đối xử với người nhà bọn em như vậy, coi như bọn tôi mù mắt không nhìn rõ bộ mặt thật của anh, sau này nhà anh là nhà anh, nhà bọn tôi là nhà bọn tôi, bọn tôi không chiếm lợi nhà anh.” Tần Thụ thở hồng hộc vứt lại một như vậy rồi về nhà.

Ông ta tỏ thái độ ra bởi vì ông ta còn muốn về nhà dỗ vợ, ông ta không muốn ly hôn thật.

Sau khi Tần Thụ đi, Tần Thạch đá mạnh cửa sân nhà Tần Lỗi một cái rồi cũng rời đi.

Buổi tối ở đồn Kháo Sơn rất yên tĩnh, bất kỳ âm thanh gì bên ngoài cũng có thể truyền đi rất xa, sự ầm ĩ của mấy anh em nhà họ Tần hàng xóm xung quanh đều đã nghe thấy.

Khương Lâm Sơn càng nghĩ lại mà vô cùng sợ hãi.

Thật may ông ta vừa về liền trở về nhà, trở về nhà mới phát hiện vợ bị thương, sau đó vội vàng chăm sóc vợ mới không gặp phải chuyện xui xẻo như hai anh em Tần Thụ, bằng không ông ta đã đến nhà Tần Lỗi tham gia náo nhiệt rồi, hiện giờ chắc chắn còn có nhà ông ta không được yên lòng.

Vợ ông ta cũng không phải là một người tính tình tốt.

Bình Luận (0)
Comment