Ăn cơm xong, Tiểu Trịnh và Đỗ Hoành Nghị về nhà khách trước.
Bọn họ không đến nhà họ Hoàng ăn cơm chiều, chủ yếu là bọn họ không thân với nhà họ Hoàng, người nhà họ mở tiệc, bọn họ đi cũng không thích hợp.
Đỗ Hoành Nghị tin tưởng người nhà họ Hoàng sẽ cẩn thận hỏi về chuyện Hoàng Uyển Thanh sống ở nông trường Hồng Ký, anh ấy đi không thích hợp, Tiểu Trịnh cũng không đi, nên hai người dứt khoát chào tạm biệt chị em Tần Thanh Man ở trước cửa tiệm cơm.
Hoàng Hải Quân có xe, ăn cơm chiều xong liền có thể chở mấy người Tần Thanh Man trở về nhà khách.
Không cần Tiểu Trịnh phải đến nhà họ Hoàng để đón
Nhà họ Hoàng ở thủ đô rất nổi tiếng, tất nhiên Tiểu Trịnh biết nhà bọn họ ở đâu.
Đối mặt với sự xuất hiện của hai chị em Tần Thanh Man, người nhà họ Hoàng làm rất long trọng, đối với bọn họ mà nói, Tần Thanh Man chính là ân nhân cứu mạng của bọn họ.
Mặc dù có một số việc không thể nói ra, nhưng người trong nhà biết chuyện nhà mình, nhà họ Tần giúp đỡ rất nhiều, ngày hôm qua Hoàng Hải Quân về nhà liền nói chị em Tần Thanh Man đã tới thủ đô, người đứng đầu Hoàng Cao Minh lập tức đưa ra quy chuẩn tiếp đãi cao nhất.
Nhà họ Hoàng sống trong khu nhà ở quân khu, bởi vì cấp bậc của Hoàng Cao Minh, bọn họ được phân ngôi nhà độc lập, rất rộng lớn.
Trước mắt là hai vợ chồng già, và một nhà Hoàng Hải Quân.
Mấy đứa con khác bởi vì có vấn đề trong đơn vị công tác nên đều dọn đến sống trong nhà do đơn vị cấp, cuối tuần sẽ dẫn vợ con về nhà thăm cha mẹ.
Lúc Tần Thanh Man đến, nhà họ Hoàng ngoại trừ Hoàng Uyển Thanh, những người khác đều đến đông đủ.
Chuyện Tần Thanh Man cứu nhà họ Hoàng chỉ có hai vợ chồng già Hoàng Cao Minh và Hoang Hải Quân biết, những người khác chỉ biết Tần Thanh Man giúp đỡ Hoàng Uyển Thanh, nhưng bởi vì người nhà họ Hoàng hòa thuận và đoàn kết, cho nên vì Tần Thanh Man đối xử tốt với Hoàng Uyển Thanh cũng đủ khiến cho mọi người ở đây đều nhiệt tình chào đón Tần Thanh Man.
Tần Thanh Man đã sớm đoán được nhà họ Hoàng ở thủ đô không đơn giản, không vì tiến vào khu nhà ở quân khu mà khiếp sợ và bất ngờ, mà cô rất bình tĩnh.
“Thanh Man, Uyển Thanh coi cháu như chị dâu, vậy cháu chính là người nhà của chúng ta, dì sẽ không gọi cháu là đồng chí mà sẽ kêu tên.”
Khi xe dừng lại, một bà lão với mái tóc hoa râm nhiệt tình đón tiếp.
Mặc dù đây là lần đầu tiên Tần Thanh Man nhìn thấy đối phương, nhưng với tuổi tác và nhan sắc tương tự Hoàng Uyển Thanh, cô lập tức đoán được đây là mẹ của Hoàng Uyển Thanh, vì vậy cô mỉm cười đỡ lấy tay bà ấy: “Cháu chào dì.”
“Cháu chào dì.” Sở Sở ôm sói con đi bên cạnh Tần Thanh Man, Tần Thanh Man chào hỏi, cậu bé cũng ngửa đầu lên chào.
“Ôi, ngoan quá, thật ngoan, Thanh Man, đây là Sở Sở đúng không? Lúc trước Uyển Thanh có viết thư nhắc tới nói Sở Sở nhà cháu vừa ngoan vừa nghe lời, cũng rất giỏi.” Bà lão nghe Sở Sở chào liền thoải mái vui vẻ không thôi.
Chủ yếu là do Sở Sở lớn lên rất đẹp, người cũng gọn gàng sạch sẽ.
Rất dễ khiến người khác yêu thích.
“Dì ơi, đây là Sở Sở, đây là Đô Đô.” Tần Thanh Man giới thiệu cho bà lão về Sở Sở và sói con.
“Đô Đô được nuôi thật tốt.” Đối với sói con trong ngực Sở Sở, không chỉ có Ô Xuân Hoa tò mò mà những người khác ở nhà họ Hoàng cũng rất tò mò, thậm chí rất muốn sờ vào nó.
“Bà cụ, đừng có đứng ở cửa, mau mời Thanh Man và Sở Sở vào nhà ngồi.” Hoàng Cao Minh nhìn thấy bạn già của mình đứng ở cửa với hai chị em Tần Thanh Man, không nhịn được nhắc nhở.
“Đúng rồi, xem dì này, quên mất phải tiếp đãi khách.” Ô Xuân Hoa bị bạn già nhắc nhở, bà ấy cười trêu ghẹo Tần Thanh Man một câu.
“Dì, dì nói chúng ta là người một nhà, không phải người ngoài, đừng nói lời khách sáo như vậy.” Tần Thanh Man rất thích bầu không khí của nhà họ Hoàng, có thể thấy cả nhà đều rất hoan nghênh cô và Sở Sở.
“Thanh Man, vào nhà đi, chúng ta vào nhà thôi, vào trong dì sẽ giới thiệu mấy anh trai và chị dâu của Uyển Thanh, còn có các cháu.” Ô Xuân Hoa thân thiết lôi kéo Tần Thanh Man đi vào trong nhà.
“Này! Đô Đô, màu làm cái gì đó!” Trong khi người nhà họ Hoàng vây quanh chị em Tần Thanh Man đi vào cửa, Sở Sở đột nhiên sợ hãi hét lên, sau đó mọi người nhìn thấy sói con trong ngực Sở Sở giãy giụa khỏi cái ôm của cậu, chạy thẳng về phía nhà kế bên.
Nhà kế bên là nhà họ Vệ.
Nhà của Vệ Lăng.