Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương ( Dịch Full)

Chương 1062 - Chương 1062 - Phiên Ngoại 7

Chương 1062 - Phiên ngoại 7
Chương 1062 - Phiên ngoại 7

"Cô gái ngốc, buổi tiệc nào mà không tan. Nói không chừng sau này chúng ta còn có thể trở thành hàng xóm ở tỉnh thành." Tần Thanh Man lau nước mắt trên mặt Hoàng Uyển Thanh. Sống chung hơn một năm, hai người họ cũng thân thiết hơn.

Mà nhà họ Hoàng ở Thủ đô cũng xem cô như là con gái ruột. Khi họ về, nhà họ Hoàng còn tặng không ít quà.

Đều là gấp đôi.

Tần Thanh Man và Hoàng Uyển Thanh, mỗi người một phần.

"Thanh Man, em ở đồn Kháo Sơn lâu như vậy, thật sự không nỡ rời đi." Hoàng Uyển Thanh kéo cánh tay Tần Thanh Man lại. Dù cô ấy lớn hơn Tần Thanh Man nhưng trên phương diện tình cảm thì vẫn ỷ lại vào cô, tôn trọng Tần Thanh Man giống như em gái tôn trọng chị mình.

"Chị cũng đâu có đuổi em đi. Dù bọn chị đến khu gia đình nhưng vẫn ăn cơm tối ở đây mà. Chờ sau khi em và Trần Cảnh về huyện thành thì bọn chị mới dời hẳn luôn." Tần Thanh Man trấn an Hoàng Uyển Thanh.

"Ừm." Cuối cùng Hoàng Uyển Thanh cũng nín khóc rồi mỉm cười, tâm trạng cũng tốt hơn nhiều.

Người nhà họ Hoàng tới rất nhanh, sau khi nhận được thư của Hoàng Uyển Thanh thì lập tức phái người đến.

Tần Thanh Man còn tưởng rằng người đến chính là Hoàng Hải Quân mà mình thân quen nhất. Kết quả lại vì năm nay Hoàng Hải Quân nghỉ phép quá nhiều nên gần đây không thể xin nghỉ được nữa. Người đến chính là Ô Xuân Hoa, mẹ của Hoàng Uyển Thanh.

Sau khi cạnh tranh vị trí người đi cùng một phen, anh hai Hoàng Lục Quân của Hoàng Uyển Thanh đã giành được cơ hội này.

Nhóm người của Ô Xuân Hoa đi thẳng đến đồn Kháo Sơn.

Thấy vẻ chất phác và mỹ lệ của đồn Kháo Sơn, Ô Xuân Hoa và Hoàng Lục Quân đều rất thích. Quân Quân đi theo họ còn chưa nhìn thấy người đã vọt vào đồn gọi tên của Sở Sở và sói con.

Hôm nay là cuối tuần, trước khi Ô Xuân Hoa đến cũng đã phát điện báo. Thế nên Tần Thanh Man và Hoàng Uyển Thanh đều biết hôm nay người nhà họ Hoàng muốn đến. Tất cả mọi người trong nhà bận rộn, Trần Cảnh cũng chạy từ huyện thành đến hỗ trợ.

Sân nhà họ Tần cũng trở nên náo nhiệt hẳn lên.

Giết gà làm thịt ngỗng, vui vẻ biết bao.

Sói con và Vệ Lăng nghe được tiếng gào to của Quân Quân thì đồng thời nghiêng đầu nhìn sang. Sau đó lại đến Sở Sở nghe được tiếng của Quân Quân, cậu cũng tranh thủ đáp một tiếng rồi chạy ra ngoài đón.

Sói con cũng chạy theo.

"Vợ ơi, người nhà Uyển Thanh đến rồi." Vệ Lăng rửa tay một cái rồi nhắc nhở Tần Thanh Man.

Tần Thanh Man nhìn thoáng qua Hoàng Uyển Thanh và Trần Cảnh rồi nói: "Rửa tay rồi đi đón khách với chị."

"Vâng."

Dù Hoàng Uyển Thanh và Trần Cảnh đều đỏ mặt ngượng ngùng nhưng vẫn gật đầu nghe lệnh.

Ô Xuân Hoa và Hoàng Lục Quân đến cổng đồn, sau khi nghe ngóng nhà của Tần Thanh Man thì có không ít thôn dân chỉ đường giúp. Nghe nói hai người Ô Xuân Hoa là mẹ và anh trai của Hoàng Uyển Thanh, họ lập tức khen ngợi cô ấy.

Hoàng Uyển Thanh ở đồn Kháo Sơn gần một năm nên cũng thân quen với người trong đồn.

Mọi người cũng thích Hoàng Uyển Thanh lễ phép hiểu chuyện.

Ban đầu Ô Xuân Hoa còn lo con gái mình đến một nơi hoàn toàn xa lạ sẽ sống không quen. Nhưng sau khi nghe lời của thôn dân nói xong, bà ấy lập tức cười đến mức nếp nhăn ở khóe mắt nhăn lại, cười nói thoải mái nói chuyện với mọi người.

Cảnh tượng mà mấy người Tần Thanh Man thấy chính là người nhà họ Hoàng trò chuyện vui vẻ với thôn dân.

Nhìn thấy Ô Xuân Hoa, Tần Thanh Man và Hoàng Uyển Thanh đều ngây ngẩn cả người.

Họ không ngờ trưởng bối như Ô Xuân Hoa lại đích thân đến đây nên lập tức nghênh đón.

Đã gần một năm Hoàng Uyển Thanh không gặp mẹ. Thấy Ô Xuân Hoa, vành mắt cô ấy lập tức ửng đỏ rồi lại ôm bà ấy không buông tay. Vẫn là Ô Xuân Hoa ổn định tinh thần bảo Hoàng Uyển Thanh thả bà ấy ra.

Cô gái lớn như thế mà vẫn không biết giữ bình tĩnh.

Tần Thanh Man biết bên ngoài không có chỗ để chào hỏi nên tranh thủ thời gian mời mọi người về nhà. Còn Sở Sở và Quân Quân đã đi dẫn sói con đến chơi với đám nhóc trong đồn từ lâu rồi.

Thời gian còn sớm, Tần Thanh Man cũng không để ý.

Ô Xuân Hoa và Hoàng Lục Quân nhìn thấy Trần Cảnh thì cũng đoán được người là ai. Bởi vì tên nhóc này giống hệt như Tần Thanh Man hình dung.

Đến nhà họ Tần, Tần Thanh Man mới chính thức giới thiệu với mọi người.

Lần đầu tiên Trần Cảnh gặp gia trưởng nên mặt rất đỏ. Mặc dù tay chân không biết đặt đâu cho phải nhưng nhờ Tần Thanh Man nhắc nhở, anh ấy vẫn cố giữ bình tĩnh chào hỏi Ô Xuân Hoa và Hoàng Lục Quân.

Ô Xuân Hoa càng nhìn Trần Cảnh thì càng thích.

Bà ấy làm lãnh đạo bao nhiêu năm nay, đương nhiên cũng sẽ có cách nhìn người của riêng mình. Thấy Trần Cảnh và Hoàng Uyển Thanh đứng cạnh nhau thì bà ấy mới yên tâm. Cuối cùng đứa nhỏ mà nhà họ quan tâm nhất cũng đã tìm được hạnh phúc rồi.

Vì Ô Xuân Hoa đến mà nhà họ Tần náo nhiệt vô cùng. Trước bữa tối, Trần Sơn Hà còn đưa theo bạn già từ tỉnh thành chạy đến. Từ khi nhận điện thoại của Trần Cảnh biết hôm nay nhà họ Hoàng sẽ đến đồn Kháo Sơn, họ đã lập tức xuất phát từ tỉnh thành đến.

Gần một ngày xe mới đến nơi.

Vợ chồng Trần Sơn Hà không biết mẹ của Hoàng Uyển Thanh sẽ đến. Họ chỉ dùng thành ý lớn nhất để biểu đạt sự yêu thích Hoàng Uyển Thanh và tôn trọng nhà họ Hoàng nên mới chạy đến đồn Kháo Sơn.

Nhà họ Trần và nhà họ Hoàng đều có thái độ coi trọng như nhau.

Sau đó trưởng bối hai nhà gặp nhau tại nhà họ Tần, nhân phẩm khiến họ vô cùng hài lòng với cuộc hôn nhân này. Ngày hôm sau họ lập tức đưa Trần Cảnh và Hoàng Uyển Thanh đến huyện thành, muốn tận mắt chứng kiến hai đứa nhỏ nhận giấy đăng ký kết hôn.

Vài ngày sau, Hoàng Uyển Thanh chuyển công tác đến huyện thành theo Trần Cảnh, nhà họ Tần ở đồn Kháo Sơn cũng yên tĩnh lại.

Tần Thanh Man và Vệ Lăng chuyển hẳn vào khu gia đình.

Trong khu gia đình, giường cũng rộng hơn. Cuối cùng Tần Thanh Man và Vệ Lăng cũng có thể lăn qua lăn lại trong chính căn nhà thuộc về mình.

Có thể có được ngày lăn qua lăn lại hôm nay cũng chính là khởi đầu cho vết thương của Vệ Lăng tốt hơn và cũng thoát khỏi sự cấm đoán của Tần Thanh Man.

Bình Luận (0)
Comment